[Tải PDF] Gìn Giữ Cho Nhau PDF

Thuvienso.org – Cuốn sách Gìn Giữ Cho Nhau được viết bởi tác giả Hồng Bối, bàn về chủ đề Tâm lý – Kỹ năng sống và được in với hình thức Bìa Mềm.

Quyển sách Gìn Giữ Cho Nhau được nhà xuất bản NXB Lao Động phát hành
2020 .

Bạn đang xem: Gìn Giữ Cho Nhau PDF

Thông tin về sách

Tác giả Hồng Bối
Nhà xuất bản NXB Lao Động
Ngày xuất bản 2020
Số trang 192
Loại bìa Bìa Mềm
Trọng lượng 200 gram
Người dịch

Download ebook Gìn Giữ Cho Nhau PDF

Gìn Giữ Cho Nhau

Tải sách Gìn Giữ Cho Nhau PDF ngay tại đây

Review sách Gìn Giữ Cho Nhau

Hình ảnh bìa sách Gìn Giữ Cho Nhau

Đang cập nhật…

Nội dung sách Gìn Giữ Cho Nhau

“Khôn ngoan ở đời ai cũng có thừa, nhưng những người quá khôn ngoan thì không thể sống với nhau cả đời được. Vì họ luôn nghĩ cho cá nhân họ mà không bao giờ nghĩ cho người khác. Họ thích mang về cho trái tim mình thật nhiều yêu thương từ kẻ khác, mà chưa bao giờ biết hiến tặng sự yêu thương của mình đến người kia. Khi mình chưa biết nhìn cuộc đời bằng con mắt từ bi, bằng tấm lòng rộng mở, bằng một cử chỉ đôi bàn tay yêu thì không bao giờ mình cảm nhận được thế nào là sự yêu thương. Phải chăng có cái gì đó mất mát đi mình mới hiểu sao là yêu thương, là gìn giữ, là cho đi, là của nhau? Hãy nhìn lại những người mình từng thương yêu buổi ban đầu, đến nay đã không còn cùng mình nắm tay nhau đi nốt đoạn đường còn lại. Thế thì nguyên nhân từ đâu ra? Phải chăng từ không biết trân quý, không biết gìn giữ mà ra.

Nếu em có đủ chánh niệm, có đủ tỉnh thức nhận định cuộc đời, em sẽ thấy mỗi người đến với mình đôi lúc chỉ là dạy cho mình một bài học về cuộc sống yêu thương rồi lặng lẽ ra đi. Bài học đó là bước đầu tiên để mình trưởng thành, để mình biết thế nào là được mất hơn thua, giận hờn yêu ghét, nhớ nhung ghen tức, chờ đợi lo âu.

Giữa muôn ngàn cảm xúc của cuộc sống, giữa muôn ngàn lý do gây thương tổn, lại cũng nhiều khi chỉ cần một lời nói cử chỉ chân thật là đủ để dựng lại niềm tin đã mất ban đầu. Căn bản của niềm tin là yêu sự thật và tôn trọng sự thật. Sự thật đủ dựng lại niềm tin, đủ gìn giữ, tin tưởng mối quan hệ của nhau.”

Quyển sách Giữ gìn cho nhau là những tâm sự, những lời chia sẻ rất chân thành của tác giả Hồng Bối. Không chỉ là những câu chuyện về đời, tác giả còn gửi gắm vào đấy các triết lý Đạo Phật sâu sắc. Với giọng văn nhẹ nhàng mà không kém phần thu hút, Hồng Bối giúp chúng ta hiểu rằng cuộc đời này cần nhiều tình thương hơn là tình yêu. Nhưng thương như thế nào mới thực sự là thương. Mời các bạn đón đọc Gìn giữ cho nhau.

Hy vọng quyển sách này sẽ giúp các bạn gìn giữ yêu thương cho các mối quan hệ của mình.

TRÍCH DẪN TỪ SÁCH:

Mười năm còn nhớ hay đã quên

Bên tách cà phê sáng nay, nhìn đôi bàn tay gầy guộc của em sau bao năm gặp lại, anh nghe văng vẳng từng giọt thời gian rơi qua làn ký ức của ngày dài nỗi nhớ “Em ra phố rộng dịu hiền. Bỏ quên chiếc lá bên hiên cửa thiền”.

Tháng 12 lại sắp đi qua. Và Tết âm lịch đang đến rất gần. Thế mà anh đã ở cái thành phố này mười năm rồi đó em. Mười năm ăn mười cái Tết. Mười năm gặp nhiều người lạ và xa nhiều người quen. Mười năm đủ thấy mình không còn trẻ nữa. Mình trẻ hơn so với người lớn tuổi và mình già hơn so với người nhỏ tuổi. Nghĩa là mình đã không còn trẻ.

Nói như người bạn: “Ngày xưa, người mang tuổi 20 của mình, xuôi dòng nơi phố thị; ta mang tuổi 20 của mình, ngược dòng, về khép cửa, chép những câu kinh xưa. Tháng năm khép cửa từ dạo đó. Mỗi người về gom hết những tháng năm tuổi trẻ của mình để vẽ ra cho mình một cuộc hành trình đi qua cuộc đời này. Kẻ ngược dòng người xuôi dòng. Ngược dòng hay xuôi dòng cũng đều có khó khăn của nó. Cuộc hành trình duy nhất người ta không thể nhìn thấy kết thúc chính là cuộc sống. Kẻ ngược, người xuôi”.

Một năm đi qua đủ để hiểu cuộc đời. Một thập niên đi qua mình đã “được” và “mất” gì với cuộc đời? Nếu một đời người đi qua, cái cuối cùng mình còn lại là gì? Có phải chăng là tình người, dù tình người đó chỉ để gió cuốn đi?

Một người hỏi đức Dalai Lama Tenzin Gyatso: “Nếu bây giờ chúng ta đừng bàn đến những vấn đề cao siêu như niết bàn, giải thoát hay giác ngộ, thì với đời sống này ngay hiện tại ngài muốn mình đạt được điều gì?” Đức Dalai Lama trả lời: “Tôi muốn được hạnh phúc. Và nếu tôi có thể giúp một ai đó có một chút hạnh phúc là tôi thấy cuộc đời mình có ý nghĩa. Mỗi khi tôi giúp được người khác là tôi thấy mình hạnh phúc. Đối với tôi thì điều quan trọng nhất trong cuộc đời này là tình người với sự quan tâm và chăm sóc cho nhau”.

Tình người được làm bằng sự có mặt và sự chân thành. Chúng ta không thể có được tình người nếu như không có sự chân thành. Khi lớn lên, khi đã kinh qua nhiều chuyện sóng gió của tuổi trẻ, ta mới thấy cuộc đời như một giấc mộng, thời gian thì cứ trôi đi vô tình. Duyên đến duyên đi đều đã được định sẵn, an bài. Có lúc là gặp nhau trong khoảnh khắc, có khi là chia tay trong ngậm ngùi. Dẫu sao cũng là để trùng phùng dịp khác đẹp hơn. Người có nhiều kỷ niệm đẹp là người có nhiều tình thương. Người có nhiều tình thương là người sống tử tế. Càng sống lâu thì phải càng tử tế với nhau. Sau này sẽ thấy tử tế nó nuôi dưỡng tâm hồn mình nhiều lắm. Bởi vì hoài niệm đẹp nhất của cuộc đời là khi mình thích “cái gì” mà không thuộc về mình nhưng mình luôn đối xử tử tế với cái đó thì tâm hồn mình là một tâm hồn rộng rãi bao dung.

Cho nên, bắt đầu từ hôm nay em phải sống cho bản thân mình. Làm những việc cần làm, buông những gánh nặng cần buông, quên đi những muộn phiền của quá khứ, tập cho mình có một lối sống lành mạnh để chữa lành những vết thương ngày nào. Và nhất là không đặt nặng quá vấn đề tình cảm. Có cũng được mà không thì cũng chẳng sao. Mình vui được với chính mình thì mình rộng lượng được với mọi người. Phải tập thả cho “nó” bay đi. Nếu nó trở về thì nó vốn là của mình. Còn nó bay đi mà không trở về thì căn bản nó không phải là của mình. Cái không thuộc về mình thì mình có cố nắm giữ, níu kéo cũng chẳng làm được gì, có khi lại còn tạo thêm nhiều rắc rối cho bản thân. Đôi lúc phải tự nhủ với lòng mình: Lớn rồi phải học cách bình thản. Lớn rồi phải biết quý trọng sức khỏe bản thân. Lớn rồi phải biết cám ơn cuộc đời đã cho mình thêm thời gian được sống. Lớn rồi phải tập viết ra những dòng suy nghĩ của mình lắm lúc còn hơi ngập ngừng. Lớn rồi phải biết giúp đỡ mọi người những lúc gặp khó khăn. Lớn rồi phải biết cám ơn vì mọi chuyện xung quanh mình luôn được yên bình an ổn.

Mười năm đi qua và mười năm trở lại. Em giờ đã có một đời sống khác. Còn anh vẫn như ngày nào, vẫn lặng lẽ an vui theo gót chân Phật. Mượn tạm câu thơ của Dalai Lama Tsangyang Gyatso để thấy rằng, học cách bình thản trước dòng đời là học cách nuôi lớn tâm hồn:

Gặp người, hay không gặp người

Ta vẫn ở đây

Không vui, không buồn

Người nhớ, hay không nhớ

Ta vẫn ở đây

Không thêm, không bớt

Người theo, hay không theo ta

Tay ta vẫn nơi người

Không mừng, không lụy. …

Tĩnh lặng, vì mười năm trước và mười năm sau đã đổi thay rất nhiều. Một người cần từ bi, và một người cần tình thương. Phải đủ vững chãi vì có lúc có những trái tim thương tổn cần một nơi để trở về nương tựa tâm hồn chính mình. Hãy nghĩ rằng cửa Phật luôn rộng mở, ai đến ai đi chỉ là tùy duyên.

Mua sách Gìn Giữ Cho Nhau ở đâu

Bạn có thể mua sách Gìn Giữ Cho Nhau tại đây với giá

52.000 đ
(Cập nhật ngày 22/11/2024 )

Tìm kiếm liên quan

Gìn Giữ Cho Nhau PDF

Gìn Giữ Cho Nhau MOBI

Gìn Giữ Cho Nhau Hồng Bối ebook

Gìn Giữ Cho Nhau EPUB

Gìn Giữ Cho Nhau full

Tìm hiểu thêm
Tâm lý – Kỹ năng sống
củ cải đỏ
nhà xuất bản lao động

Năm 2020

192

bìa mềm

200

“Ở đời ai cũng có nhiều khôn, nhưng khôn quá cũng không thể chung sống với nhau cả đời. Vì họ luôn nghĩ cho mình mà không bao giờ vì người khác. Họ thích dành trái tim mình thật nhiều tình cảm từ người khác, nhưng không hề biết. Làm sao để trao yêu thương cho nhau Khi ta không biết nhìn đời bằng ánh mắt nhân ái, trái tim rộng mở, những cử chỉ tay yêu thương, ta chẳng bao giờ cảm nhận được tình yêu là gì. là để yêu, để dành, cho đi và thuộc về nhau? Hãy nhìn lại những người chúng ta yêu thuở ban đầu, giờ đã không còn nắm tay nhau đi hết quãng đường còn lại. Vậy lý do là gì? bạn không biết cách nâng niu, không biết cách nâng niu.

Nếu bạn có đủ chánh niệm, đủ nhận thức về cuộc sống, bạn sẽ thấy rằng, ai đến với bạn đôi khi chỉ cho bạn một bài học về tình yêu thương trong cuộc sống rồi lại lặng lẽ ra đi. Bài học đó là bước đầu tiên trong quá trình trưởng thành của tôi và dạy tôi điều gì được hơn mất, giận dữ, yêu thương, ghét bỏ, thèm muốn ghen tị, lo lắng chờ đợi.

Giữa muôn ngàn cung bậc cảm xúc trong cuộc sống và những lý do dẫn đến nỗi đau, đôi khi chỉ cần một lời nói và một cử chỉ chân thành cũng đủ để tạo dựng lại niềm tin đã mất. Đức tin dựa trên tình yêu đối với sự thật và tôn trọng sự thật. Sự thật đủ để tạo dựng lại niềm tin, đủ để duy trì và tin tưởng mối quan hệ của nhau. “

Sách Hãy chăm sóc cho nhau Đây là những tâm sự, những lời tâm sự rất chân thành của tác giả Hồng Bân. Không chỉ là một câu chuyện về cuộc sống, tác giả còn lồng vào đó những triết lý Phật giáo sâu sắc. Bằng giọng hát nhẹ nhàng nhưng không kém phần xúc động của mình, Hồng Bo đã khiến chúng ta hiểu rằng cuộc đời này chúng ta cần nhiều hơn tình yêu. Nhưng yêu như thế nào mới là tình yêu đích thực.chúng tôi mời bạn đọc Hãy chăm sóc cho nhau.

Hy vọng rằng cuốn sách này sẽ giúp bạn duy trì tình yêu của mình cho các mối quan hệ.

Câu hỏi từ cuốn sách:

Mười năm, nhớ hay quên?

Bên ly cà phê sáng nay, nhìn đôi bàn tay gầy guộc của em bao năm tháng, em như nghe từng giọt thời gian rơi từ nỗi nhớ khôn nguôi ngày nào “Em bước về phố hiền hòa rộng vắng. lá trong cổng thiền. trên hiên.

Tháng mười hai sắp kết thúc. Và Tết Nguyên Đán sắp đến gần. Nhưng tôi đã ở thành phố này mười năm. Ăn mười lễ hội mùa xuân trong mười năm. Trong mười năm qua, tôi đã gặp rất nhiều người lạ và tránh xa nhiều người quen. Mười năm đủ khiến tôi không còn trẻ nữa. Tôi trẻ hơn già và tôi già hơn trẻ. Ý tôi là, tôi không còn trẻ nữa.

Như một người bạn đã nói: “Ngày xưa, người thành phố cõng những người tuổi 20 xuôi sông, tôi lấy tuổi 20 lội ngược dòng, đóng cửa, chép kinh cũ. Có lẽ từ đó đóng cửa rồi mọi người ạ.” gom hết tuổi trẻ và vẽ nên hành trình cuộc đời cho chính mình. Kẻ ngược dòng xuôi. Ngược dòng hay xuôi ngược đều có những khó khăn. Hành trình duy nhất không có hồi kết chính là cuộc đời. Ngược xuôi, ngược xuôi. “

Đã một năm trôi qua, đủ để hiểu cuộc đời. Mười năm trôi qua, tôi đã “được” và “mất” gì trong cuộc đời? Nếu cuộc đời của một người kết thúc, điều cuối cùng chúng ta còn lại là gì? Phải chăng đó là tình người dù chỉ bị gió thổi bay đi?

Có người hỏi Đức Đạt Lai Lạt Ma Tenzin Gyatso: “Nếu bây giờ chúng ta không nói về những vấn đề cao cả như Niết bàn, giải thoát, hay giác ngộ, thì bây giờ bạn muốn chúng ta đạt được điều gì trong cuộc sống này?” Đức Đạt Lai Lạt Ma trả lời: “Tôi muốn hạnh phúc. Nếu mình giúp được ai đó sẽ hạnh phúc hơn một chút mình sẽ thấy cuộc sống của mình thật ý nghĩa. Mỗi lần mình giúp được ai đó mình đều cảm thấy hạnh phúc vô cùng.

Bản chất con người được tạo nên bởi sự sĩ diện và chân thành. Không có sự chân thành, chúng ta không có tình người. Khi chúng ta trưởng thành, khi đã trải qua bao chuyện mưa gió tuổi trẻ, chúng ta thấy cuộc đời như một giấc mơ, thời gian cứ vô tình trôi đi. Định mệnh đã cam chịu và sắp đặt. Đôi khi là một khoảnh khắc gặp gỡ, đôi khi là một cuộc chia tay buồn. Dù sao, để đi với những dịp khác tốt hơn. Một người có nhiều kỷ niệm đẹp là một người có rất nhiều tình yêu. Có nhiều người thương yêu là những người tốt bụng. Càng sống lâu, chúng ta càng phải thân thiện với nhau. Sau này, bạn sẽ thấy rằng lòng tốt nuôi dưỡng tâm hồn bạn. Vì hoài niệm đẹp nhất trong cuộc đời là khi ta thích một thứ không thuộc về mình nhưng luôn đối xử tử tế, tâm hồn ta là một tâm hồn rộng lượng, bao dung.

Vì vậy, bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ sống cho chính mình. Hãy làm những việc nên làm, trút bỏ những gánh nặng nên đặt xuống, quên đi những muộn phiền trong quá khứ, tập cho mình một lối sống lành mạnh và chữa lành những nỗi đau ngày nào. Quan trọng nhất là đừng quá đề cao vấn đề tình cảm. Có cũng không sao, nhưng không có cũng không sao. Nếu tôi hài lòng với chính mình, tôi có thể rộng lượng với người khác. Phải tập cho “nó” bay đi. Nếu nó quay lại, nó đã là của tôi. Nếu nó bay đi và không quay lại thì về cơ bản nó không phải của tôi. Đã không thuộc về mình thì cố gắng kiên trì, kiên trì cũng không được, có khi còn tự chuốc thêm phiền phức cho mình. Đôi khi bạn phải tự nhủ: khi lớn lên, hãy học cách bình tĩnh. Khi lớn lên, bạn phải biết quý trọng sức khỏe của mình. Lớn lên em cảm ơn cuộc đời đã cho em thêm thời gian để sống. Khi tôi lớn hơn, tôi phải tập viết ra những suy nghĩ của mình, và đôi khi tôi đã do dự. Khi lớn lên phải biết giúp đỡ mọi người lúc khó khăn, hoạn nạn. Khi tôi lớn lên, tôi phải biết ơn vì mọi thứ xung quanh tôi luôn bình yên và an toàn.

Mười năm đã trôi qua, đã mười năm trôi qua. Tôi có một cuộc sống khác bây giờ. Và anh vẫn như thường lệ, lặng lẽ và vui vẻ theo bước chân của Đức Phật. Tạm thời mượn một câu thơ của Đức Đạt Lai Lạt Ma Tsangyang Gyatso, học cách bình tĩnh trước dòng đời là học cách trưởng thành tâm hồn:

nhìn thấy mọi người, hoặc không nhìn thấy mọi người

tôi vẫn ở đây

không vui không buồn

Bạn có nhớ, hay bạn không nhớ?

tôi vẫn ở đây

không nhiều không ít

theo dõi, hoặc không theo dõi tôi

Tay tôi vẫn ở trong tay bạn

Không vui, không buồn. …

Hãy im lặng, bởi vì mười năm trước và mười năm sau đã thay đổi rất nhiều. Một người cần lòng trắc ẩn, người kia cần tình yêu thương. Phải đủ mạnh mẽ vì đôi khi trái tim tan vỡ cũng cần một nơi để tâm hồn mình an nghỉ. Tưởng rằng đạo Phật luôn rộng mở, ai đến rồi đi cũng chỉ là sự tình cờ.

giữ nhau

Giá đặc biệt
52.000 vnđ

200

Cập nhật lúc 17:42 - 14/11/2024
Sách cùng chủ đề

Comment