[Tải PDF] Sakurako Và Bộ Xương Dưới Gốc Anh Đào – Tập 7 PDF

Thuvienso.org – Cuốn sách Sakurako Và Bộ Xương Dưới Gốc Anh Đào – Tập 7 được viết bởi tác giả Oda Shiori, bàn về chủ đề Văn học và được in với hình thức Bìa Mềm.

Quyển sách Sakurako Và Bộ Xương Dưới Gốc Anh Đào – Tập 7 được nhà xuất bản NXB Hà Nội phát hành
2021 .

Bạn đang xem: Sakurako Và Bộ Xương Dưới Gốc Anh Đào – Tập 7 PDF

Thông tin về sách

Tác giả Oda Shiori
Nhà xuất bản NXB Hà Nội
Ngày xuất bản 2021
Số trang 308
Loại bìa Bìa Mềm
Trọng lượng 300 gram
Người dịch

Download ebook Sakurako Và Bộ Xương Dưới Gốc Anh Đào – Tập 7 PDF

Sakurako Và Bộ Xương Dưới Gốc Anh Đào - Tập 7

Tải sách Sakurako Và Bộ Xương Dưới Gốc Anh Đào – Tập 7 PDF ngay tại đây

Review sách Sakurako Và Bộ Xương Dưới Gốc Anh Đào – Tập 7

Hình ảnh bìa sách Sakurako Và Bộ Xương Dưới Gốc Anh Đào – Tập 7

image

Đang cập nhật…

Nội dung sách Sakurako Và Bộ Xương Dưới Gốc Anh Đào – Tập 7

Sakurako Và Bộ Xương Dưới Gốc Anh Đào – Tập 7
Sakurako và bộ xương được chôn dưới gốc anh đào (tên gốc: Sakurako-san no ashimoto ni wa shitai ga Umatteiru) là series light novel trinh thám của tác giả Ota shiori, minh họa bìa Tetsuo. Đến nay series đã đạt được con số ấn tượng 1,5 triệu bản in. Tác phẩm cũng được chuyển thể sang rất nhiều phiên bản như TV series anime, drama live-action, manga.
Hokkaido, mùa đông Asahikawa. Tôi – Shoutarou – được cô Shouko vốn thân thiết với Sakurako mời đến biệt thự ở Asahidake để dọn dẹp di vật của người chủ. Thật ngạc nhiên, Sakurako vốn chẳng hứng thú với điều gì ngoài xương và bí ẩn cũng cùng đi.
Sau khi đã chơi đùa thoả thuê trên núi tuyết, chúng tôi trở về biệt thự, gặp bão tuyết nên biệt thự bị cúp điện. Thế rồi, trong chỗ xương tay gấu bới ra từ lò sưởi, chúng tôi tìm thấy xương ngón tay người… (Lời nói dối băng giá).
Xin giới thiệu tập tiếp theo của bộ trinh thám tâm lý nhân vật nổi tiếng, chứa đựng những bí ẩn của một mùa đông đẹp đẽ ngọt ngào.
Mục lục:
Mở đầu
Xương thứ nhất – Ngày Valentine đẫm máu
Xương thứ hai – “Trinh sát nghiệp dư” ở cầu Asahi
Xương thứ ba – Lời nói dối đóng băng
Truyện ngắn đặc biệt – Món quà trái tim
Thông tin tác giả:
Wataru WATARI
Shiori Ota sinh ra ở Sapporo, Hokkaido. Cô sống ở thành phố Asahikawa cho đến năm 2012. Khi ra mắt tác phẩm trên trang web E*Every Star, cô được đánh giá cao về bút lực và trở nên nổi tiếng. Cùng năm đó, bộ truyện Sakurako và bộ xương dưới gốc anh đào đạt giải thưởng xuất sắc (với bút danh Eleanor.S) trong hạng mục Giải thưởng truyện e-book của E*Every Star (kadokawa Shoten). Ngoài ra, cô còn đoạt một số giải xuất sắc như Giải thưởng Kaito Royale Novel, Giải thưởng cuộc thi tiểu thuyết tổ chức bởi E*Every Star và Quartet, và trong mọi cuộc thi khả năng viết lách của cô đều được đánh giá cao. Ngoài ra, cô còn có tác phẩm Ma nữ nói dối vào ngày thứ hai (Tủ sách Asahi Aero)
Tetsuo
Trích đoạn sách:
Thầy Isozaki ngẩng đầu nhìn bầu trời xám tro đang bắt đầu tối dần. Tuyết bắt đầu rơi lả tả phấp phới. Ngày hôm nay trời tương đối ấm nên bông tuyết rất lớn trôi bồng bềnh, rơi xuống thật dịu dàng.
Nhưng dù trắng xóa dịu dàng, tuyết vẫn lạnh thấu xương.
“Utsumi nói rằng mạng sống không phải là quyền tự do của mỗi người, nhưng thầy nghĩ chính vì chúng ta có quyền làm bất cứ điều gì với sinh mạng của chính mình, nên chúng ta mới là con người.”
“Có quyền ư…?”
“Ừ. Thầy nghĩ con người có thể chọn lựa giữa sự sống và cái chết. Ít ra chúng ta có quyền đó. Ngược lại… chúng ta không có quyền phủ định lựa chọn của cô gái đó.”
Thầy Isozaki nói thêm: Vì chúng ta không hiểu được tình cảnh của cô ấy, rồi bảo mình:
“Ta quay về thôi.”
Mình nghĩ… thầy ấy nói có điểm hợp lý.
“Nhưng… vậy thì đã sao?”
“Hả?”
“Thế thầy nói xem trách nhiệm là cái gì?”
Đột ngột, cơn giận dữ trong mình bùng dậy. Lời thầy Isozaki nói vừa rồi có khi không sai. Nhưng cuộc đời có phải một công thức toán học đâu. Chắc hẳn sẽ có nhiều câu trả lời đúng.
“Thầy có thể nói như vậy, vì thầy không biết cảm xúc của người ở lại khi một người thân không còn nữa!”
Mình nhìn lên gương mặt bình thản của thầy Isozaki, lớn giọng. Đúng thế, thầy không biết đâu. Thầy không biết. Cảm xúc khi mất đi người thân, nỗi cay đắng của kẻ ở lại, cơn giận dữ không có nơi bộc phát, lẫn sự đau thương.
“Thầy…”
“Khi người bên cạnh mình mất đi, những thứ như trách nhiệm hay quyền lợi chẳng còn nghĩa lý gì cả! Em không hiểu những chuyện phức tạp, nhưng em ghét điều thầy nói! Không muốn người khác chết đi chẳng phải là lẽ đương nhiên sao!?”
Bố mình mỗi khi tranh cãi, thường hay trêu mẹ ăn nói chẳng có chút lý lẽ nào. Nhưng bị cuốn theo cảm xúc là chuyện tệ hại đến thế ư?
Người ta không thể thuận theo bản năng sao?
Mình không buồn dụi đi những giọt nước mắt đang rơi xuống, không hiểu vì tức giận hay buồn đau. Thế rồi, mình quay lưng lại với thầy Isozaki, cất bước rời đi. Gò má lành lạnh buốt giá.
“Kougami…”
Thầy Isozaki vội vã nắm lấy cánh tay mình.
“Thầy buông em ra!”
“Kougami, dù em có nói gì, thầy cũng không nghĩ ý kiến của mình sai. Nhưng vì thầy là người lớn, phải khôn khéo, thầy sẵn lòng giả vờ như đã đồng ý, diễn vai người tốt trước mặt học sinh.”
“Thầy…?”
“Thầy khác với em, dù có tìm không ra người kia, thầy cũng chẳng nghĩ ngợi gì. Nhưng nếu để Kougami một mình lần mò giữa đám đông, lỡ em bị cuốn vào rắc rối gì, thầy sẽ bị người ta tra hỏi về trách nhiệm quản lý học sinh, phiền lắm.”
Thầy Isozaki thở dài. Tuy nhiên, thầy lại bảo:
“Thế, đi chứ.”
… “Nhưng có một điều thầy phải nói với em. Lỡ không tìm ra cô ta, thì đó cũng không phải là lỗi của em. Kougami, em không làm gì sai. Em hoàn toàn không cần cảm thấy mình phải chịu trách nhiệm.”
“Sao lại…”
“Được rồi, thầy nghe rồi. Chuyện này rất hệ trọng. Nhưng thầy thực sự nghĩ rằng Kougami không thể tìm ra cô gái đã viết bức thư đó đâu. Nên có lẽ khoảng vài giờ, hoặc mấy chục phút nữa, Kougami, em cũng nên bỏ cuộc đi thôi.”
Bỏ lớp mặt nạ ra, thầy Isozaki bình thản nói những lời vô phương cứu chữa ấy. Thầy không có trái tim sao? Mình cắn chặt môi.
“… Em thấy ghét thầy rồi đấy.”
“Chẳng sao. Ngoài bản thân ra, thầy chẳng thích ai hết, nên có bị ghét cũng không sao.”
Thầy Isozaki bình thản nhún vai. Có vẻ chẳng phải nói dối. Bởi vậy, mình lại bực bội.
“Tuy nhiên em cũng chuẩn bị tinh thần đi. Khi đó em không thể trách chính mình được. Hiểu chưa? Hiện giờ em đang gánh lên vai mạng sống của một người khác đấy. Cần chuẩn bị tinh thần nếu muốn cứu giúp hay tử tế với ai đó.”
“Thầy nói gì…”
“Cái gai nhọn không rút ra được này chắc sẽ làm tổn thương em cả đời. Giống cây tầm xuân tiếp tục vươn dài nhưng mãi không nở hoa. Chỉ có đau đớn mà thôi. Thầy chỉ coi trọng chính mình, nên không muốn cùng em gánh vác, cũng hoàn toàn không có hứng thú. Thầy không muốn là một cái cây không nở hoa… Nhưng nếu để em gánh vác một mình, thì sẽ cảm thấy không vui…”
“…”
Lúc ấy, mình cuối cùng cũng hiểu thầy Isozaki đang định nói gì. Thầy đang lo lắng cho mình theo cách riêng của thầy.
Thầy Isozaki tỏ ra nghiêm túc hơn thường lệ một chút, còn mình lại như sắp òa khóc. Mặc dù mình luôn nghĩ thầy ấy là kẻ ích kỷ xấu tính.
“Nhưng dẫu vậy… em vẫn muốn tìm cô gái ấy. Nếu giờ mà bỏ cuộc, em sẽ không thể tha thứ cho chính mình. Vì vậy dù chỉ có một mình, nhưng em nhất định sẽ tìm cho ra người đó.”
Mình cương quyết nói. Mình biết những lời vừa rồi của thầy Isozaki là vì lo lắng cho mình, nhưng cách suy nghĩ của mình vẫn không đổi, và không thể thay đổi.
“Chà, thế thì thầy đi theo em vậy. Đãi thầy ít rượu amazake ở đằng kia đi.”
Thầy Isozaki trỏ tay vào một túp lều trắng gần đó. Dưới ánh đèn màu cam, người ta đang bán rượu amazake cùng gà rán.
“Ơ? Thầy thế này là đang vòi vĩnh học sinh sao?”
“Chỉ một cốc amazake thôi mà. Thầy là người có vay có trả, thế này là nhẹ nhàng với em rồi. Hơn nữa amazake rất tốt cho da, trời lại lạnh quá.”
“Thầy nhìn bề ngoài đẹp mã, nhưng bên trong thật xấu xa…”
“Bên trong xấu xa cũng được, nhưng quan trọng vẻ ngoài phải đẹp cái đã. Ban đêm, khi bước vào phòng tắm soi gương cũng phải thấy hôm nay mình vẫn đẹp nhất. Nếu bỏ điều ấy đi thì thầy chẳng muốn thức dậy vào sáng hôm sau làm gì nữa.”
Thầy Isozaki nói, vẻ mặt nhăn nhó khó chịu. Có lẽ trong thâm tâm thầy ấy rất ghét việc này. Nhưng quả thực mình chẳng đồng cảm nổi với cách suy nghĩ ấy.
“… Thầy… nói thế nào nhỉ… thật là quái dị.”
“Một cô bé có thể thật lòng khóc vì người xa lạ giữa đám đông như em thì chẳng có quyền nói với thầy câu đó.”
Thầy Isozaki đáp, rồi lại trỏ tay vào quầy hàng kia. Mình thầm nghĩ, thầy ấy thật đáng ghét. Nhưng mình lại nghĩ, nếu năm sau xáo lại lớp mà thầy Isozaki thành chủ nhiệm của mình thì cũng không đến nỗi tệ…

Mua sách Sakurako Và Bộ Xương Dưới Gốc Anh Đào – Tập 7 ở đâu

Bạn có thể mua sách Sakurako Và Bộ Xương Dưới Gốc Anh Đào – Tập 7 tại đây với giá

68.250 đ
(Cập nhật ngày 23/11/2024 )

Tìm kiếm liên quan

Sakurako Và Bộ Xương Dưới Gốc Anh Đào – Tập 7 PDF

Sakurako Và Bộ Xương Dưới Gốc Anh Đào – Tập 7 MOBI

Sakurako Và Bộ Xương Dưới Gốc Anh Đào – Tập 7 Oda Shiori ebook

Sakurako Và Bộ Xương Dưới Gốc Anh Đào – Tập 7 EPUB

Sakurako Và Bộ Xương Dưới Gốc Anh Đào – Tập 7 full

Tìm hiểu thêm
văn chương
Oda Shiori
Báo chí Hà Nội

Năm 2021

308

bìa mềm

300

Sakurako và chiếc đầu lâu dưới gốc cây anh đào – Chương 7

Sakurako và bộ xương bị chôn vùi dưới gốc cây anh đào Đây là một bộ light novel trinh thám của tác giả Shiori Ota, và hình minh họa là Tetsuo. Bộ truyện đã đạt được con số ấn tượng 1,5 triệu bản cho đến nay. Các tác phẩm cũng đã được chuyển thể thành phim truyền hình dài tập, hoạt hình, phim truyền hình live-action, truyện tranh và các phiên bản khác.

Hokkaido, Asahikawa vào mùa đông. Tôi — Shotaro — được cô Sakurako, người thân thiết với Sakurako, mời đến dinh thự của Asahidake để dọn dẹp đồ đạc của chủ nhân. Trước sự ngạc nhiên của tôi, Sakurako, người không quan tâm đến bất cứ thứ gì ngoài xương, đã thực sự đi theo để giải câu đố.

Sau khi chơi trên núi tuyết, tôi trở về biệt thự, và gặp phải một trận bão tuyết, và biệt thự bị tắt nguồn. Sau đó, nơi xương cánh tay gấu được đào ra khỏi lò sưởi, chúng tôi tìm thấy một xương ngón tay người … (Ice Lies).

Giới thiệu tập tiếp theo trong bộ truyện Trinh thám tâm lý nhân vật nổi tiếng, ẩn chứa bí ẩn về một mùa đông tươi đẹp ngọt ngào.

Mục lục:

lời tựa

xương đầu tiên – Đẫm máu valentine

xương thứ hai —— “Hướng đạo sinh nghiệp dư” của Asahi Bridge

xương thứ ba – Nói dối đông lạnh

truyện ngắn đặc biệt – món quà của trái tim

thông tin tác giả:

Dodu

Shiori Ota sinh ra ở Sapporo, Hokkaido. Cô sống ở Asahikawa cho đến năm 2012. Khi cô ấy đăng tác phẩm của mình trên trang web E * Every Star, kỹ năng viết của cô ấy đã được đánh giá cao và cô ấy đã trở nên nổi tiếng.Trong cùng năm, bộ truyện Sakurako và bộ xương dưới gốc cây anh đào Giành được Giải thưởng Xuất sắc (bút danh Eleanor.S) trong hạng mục Giải thưởng Truyện điện tử E * Every Star (Kadokawa Shoten). Ngoài ra, cô đã giành được một số giải thưởng nổi bật như Kaito Royale Fiction Award, E * Every Star và Quartet’s Fiction Competition, nơi khả năng viết của cô được đánh giá cao trong mỗi cuộc thi.Ngoài ra, cô còn có những tác phẩm phù thủy nói dối vào thứ hai (Tủ sách Air Asahi)

Người Sắt

Trích sách:

Isozaki-sensei ngẩng đầu lên và nhìn bầu trời xám xịt đang bắt đầu tối. Tuyết bắt đầu rơi một cách uể oải. Hôm nay trời ấm hơn, với một mảng tuyết lớn rơi nhẹ.

Nhưng tuyết tuy mềm, trắng xóa, tuyết vẫn cắn xé.

“Uchiha nói cuộc sống không phải ai cũng có quyền tự do, nhưng tôi nghĩ rằng chính vì chúng ta có quyền làm bất cứ điều gì chúng ta muốn với cuộc sống của mình nên chúng ta là con người.”

“Quyền này …?”

“Đúng. Tôi nghĩ mọi người có thể lựa chọn giữa sự sống và cái chết. Ít nhất thì chúng tôi có quyền đó. Hoàn toàn ngược lại … chúng tôi không có quyền từ chối lựa chọn của cô gái đó.”

Ông Isozaki nói thêm: Vì chúng tôi không biết tình hình của cô ấy, ông ấy đã nói với tôi:

“Chúng ta trở về đi.”

Tôi nghĩ … anh ấy nói có lý.

“Nhưng cái gì cơ?”

“Ừm?”

“Vậy ý của ngươi là trách nhiệm?”

Đột nhiên, cơn giận của tôi bùng nổ. Isozaki-sensei vừa rồi không hẳn là sai. Nhưng cuộc sống không phải là một công thức toán học. Chắc chắn có nhiều câu trả lời đúng.

“Bạn có thể nói như vậy bởi vì bạn không biết cảm xúc của những người bị bỏ lại phía sau khi một người thân yêu không còn nữa!”

Tôi nhìn lên khuôn mặt bình tĩnh của thầy Isozaki và cất giọng. Đúng vậy, tôi không biết. Bạn không biết. Cảm xúc khi mất đi một người thân yêu, sự cay đắng của những người bị bỏ lại phía sau, sự tức giận không nơi nào trút được và cả nỗi đau.

“giáo viên…”

“Khi ai đó xung quanh bạn chết, những thứ như trách nhiệm hay quyền lợi chẳng ích gì! Tôi không hiểu những điều phức tạp, nhưng tôi ghét những gì bạn nói! Không phải là chuyện tất nhiên không muốn người khác chết sao !?”

Khi bố tôi cãi nhau, ông thường chọc ghẹo mẹ vì những lời nói vô cớ. Nhưng bị cảm xúc cuốn đi có phải là điều tồi tệ không?

Bạn không thể chỉ đi theo bản năng?

Tôi cũng lười lau những giọt nước mắt đã rơi, chẳng biết là giận hay là buồn. Sau đó, tôi quay lưng lại với Isozaki-sensei và bước đi. Má lạnh tanh.

“Tiểu Thần…”

Isozaki-sensei vội vàng nắm lấy cánh tay anh.

“Hãy để tôi đi!”

“Trời ạ, mặc kệ ngươi nói cái gì, ta cũng không nghĩ ý kiến ​​của ta là sai. Nhưng là ngươi trưởng thành, ngươi phải thông minh, muốn giả bộ đồng ý, đóng vai người tốt trước mặt học sinh.”

“giáo viên…?”

“Các ngươi khác với ta, cho dù không tìm được nhau cũng không nghĩ tới. Nhưng nếu để Hồng Thần một mình ở trong đám người, nếu như gặp phải phiền phức gì đó, ta sẽ bị tra hỏi. về trách nhiệm quản lý học sinh đang rất vướng mắc ”.

Isozaki thở dài. Tuy nhiên, giáo viên nói:

“Đi thôi nào.”

… “Nhưng có một điều tôi phải nói với anh. Nếu tôi không tìm được cô ấy, không phải lỗi của tôi. Tiểu Thần, cô không làm gì sai. Cô không cần cảm thấy có trách nhiệm gì cả.”

“sao chép…”

“Được rồi, tôi nghe rồi. Chuyện này rất quan trọng. Nhưng tôi thực sự không nghĩ Kougami có thể tìm ra cô gái đã viết bức thư đó. Vì vậy, có lẽ vài giờ, hoặc vài chục phút, Kougami, cậu cũng nên từ bỏ.”

Cởi mặt nạ xuống, Isozaki-sensei bình tĩnh nói những lời vô trách nhiệm đó. Bạn không có trái tim? Tôi cắn môi.

“… Tôi đã ghét anh rồi.”

“Không sao đâu. Tôi không thích ai khác ngoài bản thân mình, nên bị ghét cũng không sao.”

Isozaki-sensei nhún vai bình tĩnh. Nó không có vẻ như là một lời nói dối. Do đó, tôi tức giận.

“Tuy nhiên, tôi cũng đã chuẩn bị tâm lý. Khi đó tôi không thể trách mình được. Hiểu chưa? Giờ thì cuộc sống của bạn đã có người khác gánh trên vai. Nếu bạn muốn giúp đỡ hay đối xử tốt với ai đó, bạn cần phải chuẩn bị tâm lý.”

“Bạn nói gì…”

“Cái gai không thể lay chuyển này có lẽ sẽ khiến em đau cả đời. Hoa hồng hông tiếp tục mọc, nhưng không bao giờ nở. Chỉ có nỗi đau. Em chỉ quý trọng bản thân mình, không muốn cùng anh mang gánh nặng, và hoàn toàn có thể.” không có hứng thú. Anh không muốn trở thành một cái cây. Một cái cây không nở hoa … nhưng anh sẽ không hạnh phúc nếu để em một mình với nó … “

“…”

Vào lúc đó, tôi cuối cùng cũng hiểu được điều mà Isozaki-sensei muốn nói. Anh ấy chăm sóc bản thân theo cách của riêng mình.

Isozaki-sensei nghiêm túc hơn bình thường một chút, và tôi cảm thấy mình sắp khóc. Mặc dù tôi luôn nghĩ anh ấy là một kẻ xấu tính.

“Nhưng dù vậy … tôi vẫn muốn tìm người con gái đó. Nếu bây giờ từ bỏ, tôi sẽ không thể tha thứ cho chính mình. Cho nên dù chỉ có một mình, tôi nhất định sẽ tìm được người đó.”

Tôi nói chắc nịch. Tôi biết Isozaki-sensei nói vừa rồi vì quan tâm đến tôi, nhưng suy nghĩ của tôi vẫn vậy và không thể thay đổi.

“Thôi, vậy đi theo tôi. Làm ơn làm tôi ngạc nhiên ở đằng kia.”

Isozaki chỉ vào một túp lều trắng gần đó. Dưới ánh đèn màu cam, mọi người đang bán amazake và gà rán.

“Này? Định tống tiền học sinh thế này à?”

“Chỉ là một ly amazake. Bạn là người có các khoản vay và thanh toán, và nó rất nhẹ nhàng với bạn. Hơn nữa, rượu thiên lý rất tốt cho da, và nó quá lạnh.”

“Nhìn bề ngoài thì đẹp nhưng bên trong thì xấu …”

“Xấu bên trong cũng không sao, nhưng quan trọng là bề ngoài đẹp. Buổi tối, bước vào phòng tắm, soi gương và thấy hôm nay mình vẫn xinh nhất. Nếu buông tay, tôi không ‘Tôi không muốn thức dậy vào sáng hôm sau và không làm gì cả. “

Isozaki nói, mặt nhăn lại không hài lòng. Có lẽ trong sâu thẳm, anh thực sự ghét điều này. Nhưng tôi thực sự không đồng ý với ý kiến ​​này.

“… Sư phụ … nói sao … thật kỳ quái.”

“Một cô gái nhỏ như em mà thành thật khóc vì người lạ giữa đám đông thì không đủ tư cách để nói những điều như vậy với anh.”

Isozaki-sensei đáp, rồi chỉ sang một gian hàng khác. Tôi thầm nghĩ, cô giáo thật phiền phức. Nhưng tôi nghĩ, nếu tôi thay đổi lớp học vào năm tới và để Isozaki-sensei trở thành giáo viên chủ nhiệm lớp của tôi, điều đó cũng tốt …

Sakurako và chiếc đầu lâu dưới gốc cây anh đào - Chương 7
hình ảnh

đề nghị đặc biệt
68.250 VND

Tiếng Việt

Cập nhật lúc 15:45 - 12/10/2024
Sách cùng chủ đề

Comment