[Tải PDF] Tôi Cần Một Cái Khuôn Khác Méo Mó Cũng Được PDF

Thuvienso.org – Cuốn sách Tôi Cần Một Cái Khuôn Khác Méo Mó Cũng Được được viết bởi tác giả Lê Bùi Thảo Nguyên, bàn về chủ đề Tâm lý – Kỹ năng sống và được in với hình thức Bìa Mềm.

Quyển sách Tôi Cần Một Cái Khuôn Khác Méo Mó Cũng Được được nhà xuất bản NXB Thế Giới phát hành
2018 .

Bạn đang xem: Tôi Cần Một Cái Khuôn Khác Méo Mó Cũng Được PDF

Thông tin về sách

Tác giả Lê Bùi Thảo Nguyên
Nhà xuất bản NXB Thế Giới
Ngày xuất bản 2018
Số trang 268
Loại bìa Bìa Mềm
Trọng lượng 300 gram
Người dịch

Download ebook Tôi Cần Một Cái Khuôn Khác Méo Mó Cũng Được PDF

Tôi Cần Một Cái Khuôn Khác Méo Mó Cũng Được

Tải sách Tôi Cần Một Cái Khuôn Khác Méo Mó Cũng Được PDF ngay tại đây

Review sách Tôi Cần Một Cái Khuôn Khác Méo Mó Cũng Được

Hình ảnh bìa sách Tôi Cần Một Cái Khuôn Khác Méo Mó Cũng Được

image

image

image

Đang cập nhật…

Nội dung sách Tôi Cần Một Cái Khuôn Khác Méo Mó Cũng Được

Tôi Cần Một Cái Khuôn Khác Méo Mó Cũng Được
“Tôi cần một cái khuôn khác – Méo mó cũng được” của Lê Bùi Thảo Nguyên gây ám ảnh với người đọc với những câu chuyện của một kỹ thuật viên gây mê. Cô gái ấy sau hơn một năm làm việc tại một trong những bệnh viện phụ sản hàng đầu đã quyết định xin nghỉ việc bởi “mọi thứ dường như quá sức chịu đựng” và cô muốn “an lành ru giấc ngủ hằng đêm”. Tiếng chuông điện thoại, tiếng chuông báo cấp cứu, tiếng tít tít của máy theo dõi, tiếng khóc, tiếng chửi rủa hay tiếng hát vang vọng giữa đêm đều gợi lên sự ám ảnh, thương xót không chỉ với người kể chuyện mà cho cả người đọc. Thậm chí, có nhiều lúc, cô gái ấy còn không kịp phân định mình đang ở nhà hay ở viện mà cứ thế lao đi theo phản xạ khi nghe thấy tiếng chuông, để rồi khi định hình được không gian đang đứng mới nhận ra mình chỉ vừa kết thúc ca trực đêm.
Theo chân cô cử nhân gây mê từ lúc còn là một sinh viên thực tập đến khi là nhân viên chính thức trong bệnh viện, người đọc được “ghé thăm” phòng cấp cứu, phòng phẫu thuật, phòng sinh. Không có những tình tiết gay cấn, các câu chuyện được Thảo Nguyên kể bằng giọng văn nhẹ nhàng, súc tích nhưng không kém phần trần trụi. “Tôi cần một cái khuôn khác – Méo mó cũng được” một lần nữa khẳng định rằng: Môi trường làm việc ở bệnh viện không dành cho những người “yếu tim”. Bạn sẽ phải mạnh mẽ, có cái đầu lạnh hơn nhiều người, phải học cách quên thật nhanh khi ở bệnh viện sự sống – cái chết luôn song hành cùng nhau.
Điều đặc biệt của cuốn sách cũng là cái tài của Thảo Nguyên chính là duy trì hai mạch truyện trong hai không gian với hai con người khác nhau, tuy cùng một bản thể. Bên cạnh một Thảo Nguyên hiền lành, ít nói ở bệnh viện là một Thảo Nguyên dữ dội với những chuyến du lịch một mình.
Điều gì khiến Thảo Nguyên quyết định rời khỏi bệnh viện? Và hành trình của cô gái ấy qua những miền đất lạ là để tìm kiếm điều gì? 6 chương sách với 51 mẩu chuyện dường như không chỉ là trải nghiệm của cá nhân Thảo Nguyên mà đâu đó trên hành trình của cô gái trẻ, ta cũng nhìn thấy mình bởi đã có lúc ta rơi vào tình trạng như cô:
“Đối với tôi, lạnh, đói, đau, hay mệt mỏi luôn là những cảm giác… dễ chịu, vì có thể dễ dàng gọi tên, cũng dễ dàng giải quyết. Còn những cảm xúc khác, tôi không tài nào kiểm soát được, ngay cả những khi bất chợt tâm trạng trượt xuống chạm sàn, cũng chỉ có thể gói gọn trong hai chữ “không ổn”, không cách nào diễn tả được. Vì sao không ổn? Không ổn như thế nào? Và, làm sao để ổn?”  
Đoạn trích tiêu biểu:
Một người bạn từng nói, hãy nghĩ rằng, họ – những người chúng tôi không níu lại được, đang đến một nơi tốt hơn. Nhưng tôi nghĩ mãi rồi, còn nơi nào tốt hơn là ở bên đứa con chưa đầy một tháng tuổi và ngắm nhìn chúng đang say giấc nồng? Gương mặt chưa vướng bụi trần ấy có thiên thần nào sánh kịp? Chúng tôi đã không thể giữ lại mẹ cho đứa bé ấy. Và đứa trẻ, vĩnh viễn không còn biết đến bầu sữa ấm áp, không còn được nghe câu hát ru à ơi.
Suốt đêm, khi chúng tôi hối hả giành giật mẹ nó với thần chết, khi người thân đang khóc ngất, nó vẫn say ngủ trên tay bà ngoại, an yên. Người cha, người chồng ấy quỳ xuống bên giường bệnh, “Cứu vợ em đi bác sĩ ơi, bao nhiêu tiền em cũng trả, bác sĩ đừng dừng lại mà.” Trước đó, anh níu tay anh đồng nghiệp, rồi tay tôi, đặt lên ngực vợ mình, xin chúng tôi tiếp tục nhấn tim. Tôi nhìn những giọt mồ hôi của các anh rơi, những cái nhấn tim đến kiệt sức. Giá như mọi chuyện chỉ đơn giản là tiền bạc!
Chúng tôi tránh không nhìn vào mắt nhau, hiểu rằng ai cũng đang kìm nén để không bật khóc, không gào thét. Tại sao? Tại sao sáu tiếng đồng hồ đổ sông đổ bể? Tại sao đến lúc quyết định buông xuôi tôi vẫn không chịu được khi nhìn thấy số 0 và đường thẳng chạy dài lạnh lùng trên màn hình theo dõi? Khi người nhà vây quanh, nắm tay bóp chân, động viên người bệnh, tôi đã hy vọng phép màu sẽ xảy ra, những nhịp tim đều đặn lại xuất hiện trên màn hình và ngón tay trỏ bất chợt nhấc lên. Nhưng, cuộc đời không phải một tập phim truyền hình, nó tàn nhẫn hơn rất nhiều lần! Và điều đáng sợ nhất là sau khi chiếc xe đưa người phụ nữ ấy về an nghỉ nơi cố hương lăn bánh, tôi lại phải quay trở lại công việc, như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Tôi cũng là con người, cũng có cảm xúc. Tôi phải làm sao để sống an lành suốt những tháng năm còn lại, với những ánh mắt van nài và tiếng khóc thê lương?

Mua sách Tôi Cần Một Cái Khuôn Khác Méo Mó Cũng Được ở đâu

Bạn có thể mua sách Tôi Cần Một Cái Khuôn Khác Méo Mó Cũng Được tại đây với giá

88.800 đ
(Cập nhật ngày [dt]/[mm]/[year] )

Tìm kiếm liên quan

Tôi Cần Một Cái Khuôn Khác Méo Mó Cũng Được PDF

Tôi Cần Một Cái Khuôn Khác Méo Mó Cũng Được MOBI

Tôi Cần Một Cái Khuôn Khác Méo Mó Cũng Được Lê Bùi Thảo Nguyên ebook

Tôi Cần Một Cái Khuôn Khác Méo Mó Cũng Được EPUB

Tôi Cần Một Cái Khuôn Khác Méo Mó Cũng Được full

[su_spoiler title=”Tìm hiểu thêm” open=”no” style=”default” icon=”plus” anchor=”” anchor_in_url=”no” class=””]Tâm lý – Kỹ năng sống
Lê Bùi Thảo Nguyên
Báo chí thế giới

2018

268

bìa mềm

300

Tôi cần một khuôn tốt khác

Tác phẩm “I Need Another Model – Twisted No Problem” của Lê Bùi Thảo Nguyên khiến độc giả say mê với câu chuyện của một kỹ thuật viên gây mê hồi sức. Cô gái sau hơn một năm làm việc tại một bệnh viện phụ sản hàng đầu đã quyết định nghỉ việc vì “mọi thứ dường như quá sức” và cô muốn “ngủ một giấc thật ngon”. Tiếng chuông điện thoại, tiếng còi khẩn cấp, tiếng bíp của màn hình, tiếng khóc vang vọng, tiếng chửi bới hay tiếng hát lúc nửa đêm đều gợi lên nỗi ám ảnh và xót xa trong lòng người kể và cả gia đình. . Độc giả. Đôi khi, cô gái thậm chí còn không kịp phân biệt mình đang ở nhà hay đang ở bệnh viện, và khi nghe thấy tiếng chuông, cô theo phản xạ vội vàng chạy tới, chỉ kịp định hình không gian mình đang đứng từ lúc nào. Đã xong ca đêm.

Từ cử nhân Gây mê hồi sức của cô với tư cách là nhân viên thực tập cho đến nhân viên chính thức của bệnh viện, độc giả đều có thể “ghé thăm” các phòng cấp cứu, phòng mổ, phòng sinh. Không có những tình tiết gay cấn, Thảo Nguyên kể những câu chuyện này bằng một giọng văn nhẹ nhàng, da diết nhưng cũng không kém phần trần trụi. “Tôi cần khuôn khác – cứ vặn là được” khẳng định lại: môi trường làm việc của bệnh viện không phù hợp với “phái yếu”. Bạn phải mạnh mẽ, đẳng cấp hơn nhiều người và học cách quên nhanh chóng trong bệnh viện – sự sống và cái chết luôn song hành.

Điều làm nên sự đặc biệt của cuốn sách này chính là năng khiếu của Thảo Nguyên khi duy trì hai cốt truyện với hai con người khác nhau ở hai không gian, nhưng cùng một nội dung. Bên cạnh Thiệu Nguyên hiền lành yên tĩnh trong bệnh viện là một vùng đồng cỏ hung dữ, một mình phiêu du.

Điều gì khiến Thảo Nguyên quyết định xuất viện? Cuộc hành trình của cô ấy qua những vùng đất lạ tìm kiếm điều gì? 6 chương sách 51 câu chuyện Dường như không chỉ là trải nghiệm của bản thân Thảo Nguyên, chúng ta còn được nhìn thấy chính mình trong hành trình của một cô gái trẻ, vì đã từng rơi vào hoàn cảnh như cô:

“Đối với tôi, lạnh, đói, đau đớn hay mệt mỏi luôn là … những cảm giác dễ chịu, vì chúng dễ gọi tên và dễ giải quyết. Còn những cảm xúc khác, tôi không thể kiểm soát được, kể cả khi chúng đột ngột ập đến. Trên sàn chỉ có thể tóm gọn bằng chữ “xấu” không thể tả. Tại sao xấu? Tại sao không được? Hơn nữa, tốt thì làm sao có thể? ”

Các đoạn trích nổi bật:

Một người bạn từng nói, hãy nghĩ lại, họ – những người mà chúng ta không thể dừng lại, hãy đến một nơi tốt đẹp hơn. Nhưng tôi đã suy nghĩ rất lâu, còn gì tuyệt hơn khi nhìn chúng ngủ ngon lành hơn là với một đứa bé chưa đầy một tháng tuổi? Với khuôn mặt không chút bụi bặm đó, liệu có thiên thần nào có thể so sánh được? Chúng ta không thể để lại một người mẹ cho đứa trẻ đó. Và trẻ em, không bao giờ biết đến sữa ấm nữa, không bao giờ được nghe những lời ru nữa.

Vào ban đêm, khi chúng tôi hối hả chống chọi với cái chết cho mẹ anh, trong khi những người thân của anh khóc ngất đi, anh ngủ yên trong vòng tay của bà nội. Ông bố chồng quỳ bên giường bệnh: “Cứu vợ với bác sĩ, dù tôi có cho bao nhiêu đi nữa, bác sĩ cũng đừng dừng lại.” Trước đó, anh đã nắm lấy tay đồng nghiệp, sau đó là của tôi, khoác lên người vợ. ngực, hãy tiếp tục ấn vào trái tim. Tôi nhìn mồ hôi của bạn nhỏ giọt và tim bạn đập đến kiệt sức. Giá như đó là tất cả về tiền!

Chúng tôi tránh nhìn thẳng vào mắt nhau, hiểu rằng mọi người đang kìm lại để không khóc hay la hét. Tại sao? Tại sao sáu giờ sông sụp đổ? Tại sao tôi không thể đứng nhìn những số không và những đường dài lạnh lẽo trên màn hình khi tôi quyết định từ bỏ? Khi người nhà quây quần, nắm tay, véo chân bệnh nhân, động viên bệnh nhân, tôi hy vọng vào một phép màu, nhịp tim đều đặn xuất hiện trở lại trên màn hình, và ngón trỏ đột ngột được nhấc lên. Tuy nhiên, cuộc sống không phải là một bộ phim truyền hình, nó còn nghiệt ngã hơn! Và điều kinh hoàng nhất là sau khi chiếc ô tô chở người phụ nữ đang nghỉ ở quê của tôi bị lật, tôi đang đi làm trở lại, coi như không có chuyện gì xảy ra. Tôi cũng là con người, có cảm xúc. Tôi có thể làm gì để sống phần còn lại của năm trong yên bình, với những ánh mắt van xin và những tiếng khóc thê lương?

Tôi cần một khuôn tốt khác
bức ảnh
bức ảnh
bức ảnh

Giá đặc biệt
88.800 đ

300

[/su_spoiler]

Leave a Comment