[Tải PDF] Đi Qua Hai Mùa Dịch PDF

Thuvienso.org – Cuốn sách Đi Qua Hai Mùa Dịch được viết bởi tác giả Dy Khoa, bàn về chủ đề Văn học và được in với hình thức .

Quyển sách Đi Qua Hai Mùa Dịch được nhà xuất bản Bìa Mềm phát hành
2020 .

Bạn đang xem: Đi Qua Hai Mùa Dịch PDF

Thông tin về sách

Tác giả Dy Khoa
Nhà xuất bản Bìa Mềm
Ngày xuất bản 2020
Số trang 105
Loại bìa
Trọng lượng 100 gram
Người dịch

Download ebook Đi Qua Hai Mùa Dịch PDF

Đi Qua Hai Mùa Dịch

Tải sách Đi Qua Hai Mùa Dịch PDF ngay tại đây

Review sách Đi Qua Hai Mùa Dịch

Hình ảnh bìa sách Đi Qua Hai Mùa Dịch

Đang cập nhật…

Nội dung sách Đi Qua Hai Mùa Dịch

Đi qua hai mùa dịch

“Ai cũng sẽ có những ký ức để nhớ. Nó đẹp đẽ hay xấu xí không quan trọng. Quan trọng là nó làm ta trưởng thành hơn.”

Đi qua hai mùa dịch là ký ức đặc biệt khó quên trong đời của tác giả Dy Khoa. Anh chia sẻ: “Ngày tôi gõ những dòng đầu tiên cho cuốn sách này khi bắt đầu thực hiện “cách ly toàn xã hội” theo chỉ thị của Thủ tướng Chính phủ Việt Nam. Cuốn sách được viết ra trong giai đoạn này.

Tôi cũng chẳng biết mình may mắn hay là xui xẻo nhưng lại được cơ hội trải nghiệm đi qua hai mùa dịch: Cúm A/H1N1 và COVID-19. Cúm A/H1N1 thì diễn ra từ hơn 10 năm trước (năm 2009), thời điểm ấy tôi đã sốt rất cao và được yêu cầu nhập viện ngay lập tức. Sau đó là gần một tuần cách ly điều trị.

Còn năm nay (năm 2020), tôi cũng như nhiều người  khác không có kết quả dương tính SARS-CoV-2 thì rơi vào những trạng thái, cảm xúc khác nhau; bình thản, lo sợ rồi lạc quan, lại quay ngược lại lo sợ… Hay đúng hơn là sợ giảm, thậm chí mất thu nhập và hơn hết là ảnh hưởng đến sức khỏe bởi thế giới chưa tìm được thuốc điều trị đặc hiệu cho loại bệnh mới này.

Đi qua hai mùa dịch và chuyển biến về nhạy cảm cuộc sống, nhận thức xã hội cho tôi trải nghiệm khác biệt. 1 năm sau, tức bây giờ, tôi đã nhìn thấy và thấu hiểu những giọt nước mắt rơi vì ảnh hưởng của dịch đến sinh kế. Tôi cũng nghe và biết buồn bởi những câu chuyện diễn ra xung quanh.

Cuốn sách nhỏ này ghi lại một chút những trải nghiệm vô tìn mà tôi đã trải qua. Tất cả những câu chuyện trong đây đều là trải nghiệm cá nhân, ghi chép từ góc nhìn của cá nhân. Có thể thái độ của bạn sẽ khác nhưng nếu đã cầm trên tay cuốn sách này thì xin chia sẻ cùng điều tôi nghĩ.

Lưu ý quan trọng của tác giả:

Cuốn sách này không phải là tài liệu y khoa.

Các chi tiết liên quan đến y học trong cuốn sách không được trình bày đầy đủ theo phác đồ điều trị của ngành y tế. Thông tin này không có giá trị trong việc điều trị; khuyến cáo không tự điều trị. Cần đến bác sĩ khi có dấu hiệu bất thường của cơ thể để được tư vấn, chẩn đoán và điều trị đúng.

Tây Ninh,

Ngày 3 tháng 4 năm 2020

Hãy kết nối Fanpage trên Facebook và tài khoản Instagram của Đi qua hai mùa dịchđể tiếp tục theo dõi hành trình chúng ta chiến thắng dịch COVID-19.

Đừng ngại chia sẻ câu chuyện của bạn:

@diquahaimuadich

Ngày tôi gõ những dòng đầu tiên cho cuốn sách này khi bắt đầu thực hiện “cách ly toàn xã hội” theo chỉ thị của Thủ tướng Chính phủ Việt Nam. Cuốn sách được viết ra trong giai đoạn này.

Sau khi khóc hết cả nước mắt khi quay lại đưa tôi balo quần áo thì mắt mẹ sưng húp. Chi tiết này chị điều dưỡng nhận đồ thay tôi kể lại. Chứ lúc đó tôi cũng không dám di chuyển vì người còn mệt.

DƯƠNG TÍNH

Tôi được lấy mẫu xét nghiệm bằng que phết dịch họng để xác định có nhiễm virus A/H1N1 hay không. Bạn thử tưởng tượng một vật thể dài  dài  được  đưa  thẳng  vào  cuống  họng  của mình sẽ như thế nào. Tôi đã muốn nôn ra ngay lập tức. Các y tá, điều dưỡng thì cứ vừa thao tác vừa nhẹ nhàng bảo: “Ráng lên em!” Chiếc que ấy cũng nhỏ thôi, không quá to đâu, nãy giờ  các  bạn tưởng tượng cũng thấy sợ theo mình nhỉ? May mà việc lấy dịch họng nó diễn ra cũng nhanh thôi.

Ngay đêm đầu tiên nằm viện  thì tôi bắt đầu thấy khỏe hơn. Đêm ấy cũng là lần đầu tiên tôi ăn cơm được cấp dưỡng miễn phí cho trường hợp điều trị cách ly tập trung. Phần ăn đầy đủ, có thức ăn mặn và thêm canh.

Mọi chi tiết trong khu điều trị của bệnh viện đều được tôi tường thuật ra bên ngoài với mẹ bằng chiếc điện thoại di động trắng đen con con.

Đến bây giờ, khi sinh sống và làm việc xa mẹ thì tôi vẫn duy trì thói quen ngày nào cũng sẽ gọi về tâm sự. Hai mẹ con có thể nói chuyện với nhau cả đêm. Thời điểm đó, mẹ ở bên ngoài có vẻ lo nhiều hơn tôi đang điều trị trong này. Mẹ mua thêm đồ ăn, gửi thêm quần áo… vào bên  trong.  Những đồ dùng này không được giao nhận trực tiếp mà nhận gián tiếp từ bàn đứng giao đồ của người nhà gửi vào. Tôi trên ban công nhìn ra, mẹ thì đứng xa phía dưới. Hai mẹ con giao tiếp với nhau như vậy để thấy mặt nhau và nói chuyện qua điện thoại. Bác sĩ và các nhân viên y tế vẫn túc trực liên tục.

Cứ  sáng,  chiều  là  thăm  khám  hoặc  hỏi  han tình hình sức khỏe. Họ thật tuyệt vời! Đến lần thăm bệnh tiếp theo thì tôi cảm thấy mình đã đỡ hơn; không còn sốt bưng bưng như hồi mới nhập viện.

“Em mắc cúm A/H1N1”, bác sĩ trực tiếp thăm khám thông báo như vậy.

Câu chuyện mùa dịch Covid-19

DUYÊN Y TẾ

Ước mơ khi nhỏ của tôi là được trở thành những “chiến sĩ áo trắng” đương đầu với những “quân thù bệnh tật” để cứu chữa bệnh nhân thoát khỏi lưỡi hái của tử thần hay đơn giản hơn là giúp tất cả mọi người được khỏe mạnh.

Nghe thật lý tưởng!

Và mọi thứ trở nên gần giống những gì tôi tưởng tượng trong trí não hồi bé là được làm việc với bác sĩ, tiếp xúc với bệnh nhân. Năm ngoái, tôi bắt đầu làm công việc quan hệ công chúng và quản lý truyền thông tại một doanh nghiệp khởi nghiệp trong lĩnh vực y tế kỹ thuật số. Đây là một lĩnh vực hoàn toàn mới tại Việt Nam. Vừa liên quan đến cả chăm sóc sức khỏe lại còn kết hợp với cả công nghệ.

Tôi vẫn nhớ thời điểm đầu mới gia nhập công ty thì phải cố gắng tiếp thu cả hai khối kiến thức về hai lĩnh vực này. Một khối lượng kiến thức khổng lồ! Nhưng rất hay ho. Vì thỏa được đam mê của tôi ngày bé.

Tôi được gần hơn với những người đang làm nghề mà tôi thần tượng, muốn trở thành họ, khi  xưa.  Họ  cũng  bằng  xương  bằng  thịt,  họ cũng nhỏ bé và có những lúc yếu lòng. Và từ đây tôi lại có thêm nhiều người bạn mới.

Họ, những người làm nghề y, cũng nhiều áp lực  lắm.  Trước  khi  là  đồng  nghiệp,  làm  bạn của họ đâu ai biết được họ cũng trăn trở với nghề rất nhiều. Một số trở thành bác sĩ vì đam mê  thật  sự.  Nhưng  cũng  có  nhiều  người  do những nguyên nhân khác đưa đẩy do yếu tố xung quanh. Tôi từng nghe một chị bác sĩ tâm sự là chị học nghề này vì gia đình mong muốn. Bác sĩ cũng có nhiều nỗi buồn không đếm xuể. Có cơ hội làm việc, làm bạn cùng họ, thì cũng hiểu  được  phần  nào  để  sau  này  nếu  rơi  vào những tình huống tương tự mình có thể nhẹ nhàng đón nhận hơn.

“Thật ra mình cũng muốn khóc lắm. Nhưng ca nào cũng khóc thì không còn sức để làm việc”, câu nói của một bác sĩ cấp cứu làm tôi nhớ mãi. Hay đừng vội kết luận khi bác sĩ bực bội, lớn tiếng với một bệnh nhân nào đó, lúc đó có thể vì bệnh nhân đã không tuân thủ đầy đủ chỉ định của người thầy thuốc. “Nhiều người không  hiểu  lại  trách  chúng  tôi”,  đấy,  thông cảm hơn cho nhau một xíu thì có phải dễ sống hơn không.

 

DIỄN BIẾN CẢM XÚC

Tình hình diễn biến của bệnh kéo theo diễn biến cảm xúc của mỗi người, mỗi gia đình hay cả xã hội cũng biến chuyển theo. Mọi người ngóng đợi từng ngày tin tức về những con số tăng hay đứng yên của các ca dương tính được báo cáo, số người qua đời vì bệnh như thế nào…

Đó là những suy nghĩ xa.

Còn suy nghĩ gần là bạn mình vừa bị giảm lương, nghỉ dài không lương, ngưng làm việc tạm thời… Ấy là những câu chuyện buồn trước một đại dịch toàn cầu, ảnh hưởng đến tất cả khía cạnh kinh tế, xã hội thì cảm xúc của chúng ta sao không bị ảnh hưởng được cơ chứ.

Khi Việt Nam không công bố ca mắc mới trong hai buổi sáng liên tiếp thì tinh thần của mọi người phấn chấn hơn hẳn. Nhưng sau đó thông tin phát hiện ca nhiễm mới với lịch trình di chuyển phức tạp thì nỗi lo quay trở lại. Giống như khối thông tin đen tối đó chỉ chực chờ để được tấn công vào cảm xúc của chúng ta.

Chưa kể cũng có người còn đang lạc quan, ung dung nghĩ cái tác động bên trên ngỡ như sẽ không ảnh hưởng đến mình thì bỗng dưng một buổi chiều bộ phận nhân sự gửi email thông báo toàn bộ công ty bị giảm lương!?!

Lúc này chắc rằng bạn không còn đủ mạnh mẽ.

Những bất an, sợ hãi kéo dài có thể làm sức khỏe  tâm  thần  bị  ảnh  hưởng, trong  đó  có chứng rối loạn lo âu cần phải điều trị. Nó còn kinh khủng và ảnh hưởng đến sức khỏe nhiều hơn những đồng lương bị mất. Khi hết dịch, chúng ta sẽ kiếm lại bù thôi mà.

Hãy biến việc làm ở nhà thành một cơ hội tốt cả cho công việc và cho gia đình. Thời gian ở nhà lại là thời gian mà đã lâu rồi mọi người trong gia đình mới có dịp cùng nhau dùng chung một bữa cơm đoàn viên do trước kia con cái thì làm tối muộn mới về, ba mẹ thì nghỉ ngơi sớm.

Mua sách Đi Qua Hai Mùa Dịch ở đâu

Bạn có thể mua sách Đi Qua Hai Mùa Dịch tại đây với giá

62.400 đ
(Cập nhật ngày [dt]/[mm]/[year] )

Tìm kiếm liên quan

Đi Qua Hai Mùa Dịch PDF

Đi Qua Hai Mùa Dịch MOBI

Đi Qua Hai Mùa Dịch Dy Khoa ebook

Đi Qua Hai Mùa Dịch EPUB

Đi Qua Hai Mùa Dịch full

[su_spoiler title=”Tìm hiểu thêm” open=”no” style=”default” icon=”plus” anchor=”” anchor_in_url=”no” class=””]văn chương
Dikoa
bìa mềm

Năm 2020

105

100

Trải nghiệm hai mùa phổ biến

“Ai cũng có những kỉ niệm khó quên. Đẹp hay xấu không quan trọng. Điều quan trọng là nó khiến chúng ta trưởng thành hơn”.

Đi qua hai mùa nhạc pop là một kỷ niệm đặc biệt khó quên trong cuộc đời nhà văn Dy Khoa. Anh chia sẻ: “Tôi đã gõ dòng đầu tiên cho cuốn sách này khi tôi bắt đầu ‘phân biệt xã hội’ theo sự hướng dẫn của Thủ tướng Việt Nam. Cuốn sách này được viết trong thời gian này.

Không biết may hay xui mà tôi đã có cơ hội trải qua hai mùa dịch là H1N1 và COVID-19. Cúm A / H1N1 xảy ra cách đây hơn 10 năm (2009) khi tôi bị sốt cao phải nhập viện ngay. Sau đó là gần một tuần điều trị cách ly.

Đối với năm nay (2020), tôi cũng như nhiều người khác không có kết quả dương tính với SARS-CoV-2, rơi vào trạng thái và cảm xúc khác nhau; bình tĩnh, lo sợ, rồi lạc quan, trở lại sợ hãi … hay đúng hơn là đáng sợ Sự giảm sút, thậm chí là mất thu nhập, mà quan trọng nhất là ảnh hưởng đến sức khỏe, vì thế giới chưa tìm ra thuốc đặc trị cho loại thuốc, căn bệnh mới này.

Sau hai mùa dịch bệnh và sự thay đổi nhạy cảm trong cuộc sống, nhận thức xã hội đã cho tôi một trải nghiệm khác. Một năm sau, và bây giờ, tôi nhìn thấy và hiểu những giọt nước mắt tôi đã rơi khi đại dịch ảnh hưởng đến sinh kế của tôi. Tôi cũng rất buồn khi nghe và biết những câu chuyện đang diễn ra xung quanh mình.

Cuốn sách nhỏ này ghi lại một số trải nghiệm đáng kinh ngạc mà tôi đã có. Tất cả những câu chuyện ở đây đều là trải nghiệm cá nhân, được ghi lại dưới góc độ cá nhân. Có thể thái độ của bạn sẽ khác, nhưng nếu bạn cầm trên tay cuốn sách này, hãy chia sẻ những suy nghĩ của tôi nhé.

Lưu ý quan trọng từ tác giả:

Cuốn sách này không phải là một tài liệu y tế.

Các chi tiết liên quan đến y tế trong cuốn sách không được trình bày chính xác như những gì ngành y học xử lý. Thông tin này không có giá trị điều trị; không nên tự điều trị. Khi cơ thể có những dấu hiệu bất thường, cần đi khám để được tư vấn, chẩn đoán và điều trị thích hợp.

Tây Ninh,

Ngày 3 tháng 4 năm 2020

Vui lòng kết nối tài khoản Facebook và Instagram của bạn qua hai mùa nổi tiếng để tiếp tục theo dõi hành trình vượt qua đại dịch COVID-19 của chúng tôi.

Đừng ngại chia sẻ câu chuyện của bạn:

@diquahaimuadich

Tôi gõ dòng đầu tiên của cuốn sách này khi tôi bắt đầu thực hiện “phân chia xã hội” theo chỉ đạo của Thủ tướng Chính phủ Việt Nam. Cuốn sách này đã được viết trong thời kỳ này.

Tôi bật khóc, khi quay lại mang theo túi quần áo thì mắt tôi đã sưng húp. Chi tiết này được cô y tá nhận quần áo thay cho tôi kể lại. Nhưng lúc đó, tôi không dám cử động vì còn mệt.

tích cực

Tôi đã được kiểm tra bằng que ngoáy họng để xem mình có bị nhiễm A / H1N1 hay không. Hãy thử tưởng tượng cảm giác như thế nào khi có một vật dài đưa thẳng vào cổ họng của bạn. Tôi muốn nôn ngay lập tức. Y tá và y tá vừa thao tác vừa nhẹ nhàng nói: “Bỏ ra!” Cây gậy cũng nhỏ, không quá lớn, vừa rồi cô cảm thấy sợ hãi đúng không? May mắn thay, ca ngoáy họng của anh cũng được hoàn thành nhanh chóng.

Vào đêm đầu tiên trong bệnh viện, tôi bắt đầu cảm thấy dễ chịu hơn. Đêm đó cũng là lần đầu tiên tôi được ăn một bữa ăn được cung cấp miễn phí trong điều kiện điều trị cách ly tập trung. Phần hoàn chỉnh với thức ăn ngon và thêm súp.

Mọi chi tiết của khu điều trị trong bệnh viện đều được báo cáo với mẹ tôi ở bên ngoài bằng điện thoại di động đen trắng của tôi.

Cho đến nay, sống và làm việc xa mẹ, tôi vẫn duy trì thói quen nói chuyện điện thoại hàng ngày. Hai mẹ con có thể nói chuyện cả đêm. Lúc đó, mẹ bên ngoài có vẻ lo lắng hơn là tôi đang được điều trị bên trong. Mẹ mua thêm đồ ăn, gửi thêm quần áo … vào trong. Những mặt hàng này không được giao trực tiếp mà được nhận gián tiếp từ bàn giao hàng của người nhà. Tôi nhìn ra ban công và mẹ tôi đang đứng đằng xa. Đây là cách mẹ và con gái giao tiếp, mặt đối mặt và nói chuyện qua điện thoại. Các bác sĩ và nhân viên y tế vẫn túc trực.

Mỗi sáng và chiều, chúng tôi đến thăm hoặc hỏi thăm sức khỏe. Họ thật tuyệt vời! Đến lần khám tiếp theo, tôi cảm thấy tốt hơn nhiều, không còn sốt như lúc mới nhập viện.

“Tôi bị cúm A H1N1”, bác sĩ bảo anh đến kiểm tra trực tiếp.

Những câu chuyện về mùa đại dịch Covid-19

Lợi ích sức khỏe

Ước mơ thuở nhỏ của tôi là trở thành “chiến binh áo trắng”, đối mặt với “bệnh tật”, cứu người bệnh thoát khỏi lưỡi hái của tử thần, hay chỉ là giúp mọi người mạnh mẽ.

Nghe có vẻ lý tưởng!

Mọi thứ trở nên gần như tôi tưởng tượng trong não khi còn nhỏ, làm việc với bác sĩ và tương tác với bệnh nhân. Năm ngoái, tôi bắt đầu làm việc với tư cách là giám đốc truyền thông và quan hệ công chúng tại một công ty khởi nghiệp về sức khỏe kỹ thuật số. Đây là một lĩnh vực hoàn toàn mới ở Việt Nam. Nó liên quan nhiều đến chăm sóc sức khỏe cũng như về công nghệ.

Tôi vẫn nhớ khi mới vào công ty, tôi phải cố gắng và tiếp thu hai khối kiến ​​thức ở cả hai lĩnh vực. Kiến thức đồ sộ! Nhưng mát mẻ. Để thỏa mãn niềm đam mê thuở nhỏ của mình.

Tôi gần gũi hơn với những người đang làm công việc mà tôi từng ngưỡng mộ và muốn trở thành. Họ cũng là máu thịt và cũng có lúc yếu đuối. Kể từ đó, tôi đã có thêm nhiều người bạn mới.

Họ, cộng đồng y tế, cũng phải chịu rất nhiều áp lực. Trước khi họ trở thành đồng nghiệp và bạn bè, không ai biết họ cũng lo lắng cho sự nghiệp của mình. Một số người trở thành bác sĩ vì niềm đam mê thực sự. Nhưng cũng có nhiều người bị các yếu tố khác đẩy ra xa vì những yếu tố xung quanh. Có lần tôi nghe một nữ bác sĩ tiết lộ rằng cô ấy học nghề vì gia đình muốn. Bác sĩ cũng có nhiều nỗi niềm không nói nên lời. Có cơ hội làm việc và làm bạn với họ, tôi cũng hiểu được điều gì đó, để sau này nếu gặp trường hợp tương tự thì có thể nhẹ nhàng chấp nhận hơn.

“Thực sự, tôi cũng muốn khóc. Nhưng cứ mỗi ca trực mà khóc, tôi không còn sức để đi làm nữa”, một bác sĩ cấp cứu nói mà tôi sẽ luôn nhớ như in. Hoặc đừng vội kết luận khi bác sĩ tức giận hoặc quát mắng bệnh nhân, có thể là do bệnh nhân đã không tuân thủ đầy đủ các hướng dẫn của bác sĩ. “Người không hiểu thì trách chúng ta.” Anh xem, có chút thông cảm cho nhau chẳng phải sẽ dễ dàng hơn sao?

biểu diễn cảm xúc

Tiến triển của bệnh còn có thể dẫn đến những thay đổi trong quá trình phát triển tình cảm của mỗi cá nhân, gia đình hay xã hội. Mọi người đang chờ đợi tin tức hàng ngày về sự gia tăng các trường hợp dương tính được báo cáo hoặc tuổi thọ, bao nhiêu người đang chết vì căn bệnh này …

Đây là những ý tưởng xa vời.

Nghĩ lại, một người bạn vừa bị cắt lương, nghỉ không lương dài ngày, vừa bị tạm đình chỉ công việc … Đó đều là những câu chuyện thương tâm trước đại dịch toàn cầu, ảnh hưởng đến mọi mặt của kinh tế, xã hội, tôi nghĩ thế nào. cảm xúc của chúng ta có thể không bị ảnh hưởng?

Khi Việt Nam báo cáo không có ca bệnh mới trong hai buổi sáng liên tiếp, tinh thần của người dân đã cao hơn rất nhiều. Nhưng nỗi sợ hãi đã quay trở lại sau khi tin tức về bệnh nhiễm trùng mới và một hành trình phức tạp bị phá vỡ. Giống như những thông điệp đen tối đang chực chờ tấn công cảm xúc của chúng ta.

Hơn nữa, một số người còn đang lạc quan, ung dung cho rằng sự việc trên sẽ không ảnh hưởng đến mình thì bỗng một buổi chiều phòng nhân sự gửi mail thông báo giảm lương toàn công ty! ? !

Tại thời điểm này, bạn có thể không đủ mạnh mẽ.

Những bất an và sợ hãi mãn tính có thể ảnh hưởng đến sức khỏe tâm thần, bao gồm cả rối loạn lo âu cần điều trị. Thật kinh khủng, và ảnh hưởng đến sức khỏe còn lớn hơn cả tiền lương bị mất. Sau khi dịch xong, chúng tôi sẽ bù lại.

Hãy biến làm việc tại nhà thành một cơ hội tuyệt vời cho công việc và gia đình. Lâu rồi tôi chưa có dịp sum họp cùng gia đình ở quê nhà, vì ngày xưa con cái đi làm về khuya, bố mẹ nghỉ sớm.

trải qua hai mùa

đề nghị đặc biệt
62.400 đ

100

[/su_spoiler]

Leave a Comment