[Tải PDF] Hướng Đi Của Đạo Bụt Cho Hòa Bình Và Sinh Môi PDF

Thuvienso.org – Cuốn sách Hướng Đi Của Đạo Bụt Cho Hòa Bình Và Sinh Môi được viết bởi tác giả Thích Nhất Hạnh, bàn về chủ đề Lịch Sử – Địa Lý – Tôn… và được in với hình thức Bìa Cứng.

Quyển sách Hướng Đi Của Đạo Bụt Cho Hòa Bình Và Sinh Môi được nhà xuất bản NXB Lao Động phát hành
2020 .

Bạn đang xem: Hướng Đi Của Đạo Bụt Cho Hòa Bình Và Sinh Môi PDF

Thông tin về sách

Tác giả Thích Nhất Hạnh
Nhà xuất bản NXB Lao Động
Ngày xuất bản 2020
Số trang 181
Loại bìa Bìa Cứng
Trọng lượng 281 gram
Người dịch

Download ebook Hướng Đi Của Đạo Bụt Cho Hòa Bình Và Sinh Môi PDF

Hướng Đi Của Đạo Bụt Cho Hòa Bình Và Sinh Môi

Tải sách Hướng Đi Của Đạo Bụt Cho Hòa Bình Và Sinh Môi PDF ngay tại đây

Review sách Hướng Đi Của Đạo Bụt Cho Hòa Bình Và Sinh Môi

Hình ảnh bìa sách Hướng Đi Của Đạo Bụt Cho Hòa Bình Và Sinh Môi

image

image

image

Đang cập nhật…

Nội dung sách Hướng Đi Của Đạo Bụt Cho Hòa Bình Và Sinh Môi

“Mỗi người chúng ta đều có thể đóng góp một cái gì đó cho công việc bảo vệ và chăm sóc hành tinh xinh đẹp của chúng ta. Phải sống như thế nào để con cháu chúng ta có một tương lai tươi sáng, đó là gia tài đích thực ta để lại cho con cháu chúng ta”. Lời dạy của thầy Thích Nhất Hạnh.

Khi chúng ta gieo một hạt bắp xuống lòng đất ẩm, khoảng một tuần sau, hạt bắp sẽ nảy mầm và dần dần trở thành một cây bắp con. Ta có thể hỏi cây bắp con: “Bắp ơi, em có nhớ lúc em còn là một hạt bắp không?” Có thể cây bắp con không nhớ, nhưng nhờ quan sát, ta biết cây bắp con đã đến từ hạt bắp. Khi nhìn vào cây bắp, ta không còn thấy hạt bắp, và ta tưởng là hạt bắp đã chết, nhưng kỳ thực hạt bắp đâu có chết, mà hạt bắp đã trở thành cây bắp. Khi chúng ta thấy được hạt bắp trong cây bắp là chúng ta có thứ tuệ giác mà Bụt gọi là vô phân biệt trí.

Vô phân biệt trí là không có sự phân biệt giữa hạt bắp và cây bắp, vì hạt bắp và cây bắp có trong nhau, chúng chỉ là một thứ. Ta không thể tách hạt bắp ra khỏi cây bắp và ngược lại. Nhìn sâu vào cây bắp con, ta có thể thấy được hạt bắp, hạt bắp chỉ thay hình đổi dạng. Cây bắp là sự tiếp nối của hạt bắp.

Nhờ có thiền tập, ta thấy được những điều mà người khác không thấy. Nhờ có quán chiếu, ta thấy được mối quan hệ mật thiết giữa cha mẹ và con cái, giữa cây bắp và hạt bắp. Cho nên chúng ta cần sự thực tập để giúp ta thấy rằng chúng ta tương tức với nhau. Khổ đau của một người là khổ đau của tất cả mọi người. Nếu người Hồi giáo và Cơ Đốc giáo, hay người Ấn Độ giáo và Hồi giáo, người Do Thái và người Palestin nhận ra rằng họ đều là anh em với nhau, khổ đau của bên này cũng là khổ đau của bên kia thì chiến tranh sẽ chấm dứt mau chóng.

Nếu chúng ta thấy được rằng chúng ta và các loài sinh vật khác đều có chung một bản thể thì đâu có sự chia cách hay phân biệt, chúng ta sẽ sống chung hòa bình với mọi loài, với thiên nhiên. Thấu suốt được tính tương tức, ta sẽ không còn phàn nàn, đổ lỗi cho nhau, sẽ không còn bóc lột, chém giết nhau. Chỉ với ý thức sáng tỏ đó mới mong cứu vãn được trái đất xinh đẹp của chúng ta. Là người, chúng ta vẫn nghĩ rằng ta và thế giới thực vật và động vật khác biệt nhau, chẳng có gì liên quan với nhau.

Cho nên đôi khi ta bâng khuâng không biết nên đối xử với thiên nhiên như thế nào. Nếu chúng ta hiểu rằng con người và thiên nhiên không thể tách rời nhau thì ta sẽ biết cách đối xử với thiên nhiên như đối xử với chính bản thân mình, với tất cả sự cẩn trọng nhẹ nhàng, với tất cả tình thương yêu, không có sự bạo động.

Cho nên nếu chúng ta không muốn mình bị thương tổn thì không nên làm thương tổn thiên nhiên, vì làm thương tổn thiên nhiên là làm thương tổn chính mình và ngược lại. Chúng ta không biết rằng khi chúng ta gây thiệt hại cho người khác là chúng ta gây thiệt hại cho chính mình. Vì muốn tích lũy của cải mà ta đã không ngần ngại khai thác quá mức nguồn tài nguyên thiên nhiên, và ta tước đoạt quyền sinh sống của bao nhiêu người đồng loại.

Những áp bức và bất công xã hội đã tạo ra hố ngăn cách giữa người giàu và người nghèo, và ta tiếp tục dung túng những tệ nạn xã hội, thản nhiên để chiến tranh leo thang mà không biết rằng khổ đau của con người là khổ đau chung của cả đại gia đình nhân loại. Trong khi bao nhiêu người phải chịu khổ đau vì chiến tranh, vì đói khát, ta vẫn đắm chìm trong những ảo vọng của tiền tài, tưởng rằng có thể tìm đựợc một nơi an toàn cho riêng mình.

Chúng ta cần phải thấy rõ rằng số phận của mỗi người đóng góp vào số phận chung của toàn thể nhân loại. Nếu chúng ta muốn sống bình an hạnh phúc, chúng ta cũng phải giúp cho những loài khác sống bình an hạnh phúc. Một nền văn minh mà trong đó ta phải chém giết và bóc lột lẫn nhau để sống là một nền văn minh không lành mạnh. Muốn có một nền văn minh lành mạnh, tất cả mọi người dân phải có quyền bình đẳng về giáo dục, về công ăn việc làm, có đủ thức ăn, chỗ ở, không khí và nước uống trong sạch. Họ có tự do đi lại và có thể ở bất cứ nơi đâu.

Con người là một phần của thiên nhiên, chúng ta cần ý thức rõ điều này trước khi biết cách tạo dựng một đời sống hòa hợp giữa con người với nhau. Nếu ta vẫn còn tâm độc ác, muốn chia cắt, thì ta phá hủy tính hài hòa nơi con người và nơi thiên nhiên. Chúng ta cần những đạo luật có nội dung từ bi giúp ta biết hành xử nhẹ nhàng với chính bản thân mình và với thiên nhiên, nhờ đó, ta có thể chữa trị được những thương tích và chấm dứt được tình trạng độc ác đối với con người và thiên nhiên. 

Chúng ta cần phải học cách sống hài hòa với thiên nhiên, vì chúng ta là một phần của thiên nhiên. Thiên nhiên có thể rất tàn bạo, có thể gây cho ta rất nhiều thiệt hại. Nhưng ta cần phải đối xử với thiên nhiên như đối xử với chính bản thân mình. Nếu chúng ta tìm cách khống chế thiên nhiên thì thiên nhiên sẽ nổi loạn.

Chúng ta phải là những người bạn đầy chân tình đối với thiên nhiên thì chúng ta mới biết cách sử dụng những điều kiện thuận lợi của thiên nhiên để tạo dựng một môi trường sống hài hòa. Điều này đòi hỏi một sự hiểu biết đúng đắn về thiên nhiên. Cuồng phong, bão tố, hạn hán, lũ lụt, núi lửa, sự sinh sôi nẩy nở của những loài sâu bọ độc, tất cả những hiện tượng này gây nguy hại cho sự sống.

Chúng ta có thể dễ dàng ngăn ngừa những tai họa này nếu chúng ta biết nghiên cứu ngay từ lúc đầu địa chất của vùng đất ta đang sống. Nhờ nắm rõ tình hình địa chất, ta có thể có những phương án xây dựng để phòng ngừa, thay vì tìm cách áp đảo thiên nhiên bằng những đập ngăn nước, hay phá rừng và những chính sách thiết bị khác mà cuối cùng chỉ gây thêm tổn hại cho môi trường.

Vì muốn ức chế thiên nhiên mà ta đã sử dụng quá nhiều thuốc trừ sâu, giết hại không biết bao nhiêu loại côn trùng và chim chóc, làm xáo trộn đời sống tự nhiên của muôn loài. Nền kinh tế phát triển gây ô nhiễm môi trường, làm kiệt quệ nhiều nguồn tài nguyên thiên nhiên, phá hủy chỗ cư trú của bao nhiêu loài sinh vật. phát triển kinh tế như thế chỉ đem lợi lộc cho một số ít người, và trong thực tế đã dần dần phá hủy toàn bộ đời sống thiên nhiên.

Vì vậy mà con người trở nên bệnh hoạn, xã hội trở nên bệnh hoạn, thiên nhiên trở nên bệnh hoạn. Ta phải làm gì đây để tái lập sự quân bình? phải bắt đầu từ đâu để tìm cách chữa trị? Bắt đầu từ mỗi cá nhân, hay từ xã hội? Hay từ thiên nhiên? Ta phải làm việc chữa trị trong cả ba lĩnh vực cùng một lúc. Các ngành khác thường chỉ chú tâm đến lĩnh vực riêng của họ. Các nhà chính trị thì nghĩ rằng một xã hội trật tự là cần thiết để bảo vệ con người và thiên nhiên, vì thế, họ khuyến khích mọi người tham gia vào cuộc đấu tranh thay đổi guồng máy chính trị.

Các tu sĩ phật giáo thì giống như những bác sĩ tâm lý trị liệu thấy được vấn đề từ quan điểm tâm lý. Mục đích của thiền tập là để giúp ta tìm lại sự cân bằng trong đời sống. Thực tập thiền trong đạo Bụt là để điều hòa thân và tâm, thực tập hơi thở giúp làm lắng dịu thân tâm.

Cũng như những phương pháp chữa bệnh khác, bệnh nhân được đặt trong một môi trường có những điều kiện thuận lợi cho việc khôi phục lại sức khỏe. Thông thường, các bác sĩ tâm lý trị liệu để nhiều thì giờ quan sát bệnh nhân, sau đó có những lời khuyên thích ứng với mỗi bệnh nhân.

Cũng có một số bác sĩ biết thực tập như các tu sĩ là biết quán sát bản thân trước, biết nhận diện để vượt thoát được những sợ hãi, giận hờn và tuyệt vọng trong lòng họ. Ða số các bác sĩ khác thì thường nghĩ rằng họ không có vấn đề gì về tâm lý cả. Người tu sĩ, trái lại, luôn nhận diện được rằng là người, họ rất dễ bị sợ hãi, lo âu trấn ngự, nhất là dễ bị ảnh hưởng bởi những căn bệnh trầm kha của thời đại mới.

Người phật tử tin vào mối tương quan mật thiết của mọi cá nhân trong xã hội và môi trường sống, cho nên khi họ lành bệnh là xã hội và môi trường sống cũng lành bệnh, vì vậy mà họ chấm dứt được những lo âu sợ hãi trong lòng. Người phật tử biết rằng chính họ phải bắt đầu sự chuyển hóa trong nội thân thì xã hội và thiên nhiên sẽ tự động chuyển hóa theo. Cho nên, muốn cho xã hội và môi trường sống trở lại lành mạnh, mỗi người chúng ta phải biết cách khôi phục trở lại sức khỏe tinh thần của mình. Khôi phục lại tinh thần lành mạnh không có nghĩa là phải thích ứng với những điều kiện mới của đời sống hiện đại.

Bởi vì đời sống hiện đại không lành mạnh chút nào, thích nghi với đời sống đó chỉ làm mình thêm bệnh hoạn. Những người tìm đến các bác sĩ tâm lý trị liệu đều là nạn nhân của lối sống hiện đại. Lối sống này chỉ làm con người xa cách nhau, gia đình nhân loại bị phân tán.

Cách hay nhất là chuyển về sinh sống ở miền quê, nơi đó, ta được cuốc đất, trồng rau, sản xuất hoa màu, giặt quần áo trên sông, sống nếp sống đơn giản như hàng triệu người nông dân trên thế giới. Muốn việc chữa trị có hiệu quả, ta cần phải thay đổi môi trường sinh sống. Thay đổi guồng máy hoạt động chính trị chưa phải là phương án duy nhất.

Tìm cách tự trấn an mình khỏi những bức xúc bằng lối tiêu thụ bừa bãi cũng không giải quyết được vấn đề. Bởi vì nguồn gốc của mọi tâm bệnh hiện nay đều phát xuất từ sự phát triển quá mức của nền kinh tế, đưa đến nhiều tệ nạn xã hội như là ô nhiễm sinh môi, quá nhiều tiếng ồn, nơi nào bạo động cũng có mặt, và hầu như ai cũng bị áp lực thời gian đè nặng. Muốn chấm dứt tình trạng này thì phải biết phòng bệnh. Khi ta hiểu được trách nhiệm của mình đối với nhân loại thì ta biết giữ gìn cho tinh thần luôn được lành mạnh.

Làm được như vậy cho ta là đồng thời giúp cho người khác không bị bệnh hoạn. Dù ta là ai đi nữa, thầy tu hay thầy cô giáo, bác sĩ trị liệu, nghệ sĩ, thợ mộc, hay là chính trị gia, chúng ta cũng đều là con người như nhau. Nếu chính ta không áp dụng được những gì ta dạy cho người khác trong đời sống hàng ngày thì ta cũng mắc bệnh tâm thần như họ thôi. Nếu ta cứ tiếp tục sống theo lề lối hiện tại thì có ngày ta cũng trở thành nạn nhân của lối sống vị kỷ, đầy sợ hãi và lo âu.

Mục lục:

Lời giới thiệu …………………………………………………………………………..7

Phần I: Ý thức cộng đồng

Chương 1: Tiếng chuông chánh niệm ………………………………………..23

Chương 2: Nền đạo đức toàn cầu ………………………………………………31

Chương 3: Sống biết tiết chế là giữ gìn cho đất Mẹ………………………45

Chương 4: Thiên nhiên và tình thương bất bạo động……………………63

Chương 5: Vượt thoát sợ hãi …………………………………………………….77

Phần II: Tình thương bằng hành động

Chương 6: Sự tiếp nối đẹp đẽ …………………………………………………..97

Chương 7: Biết chăm sóc chính ta, người muốn bảo vệ môi trường 105

Chương 8: Thành phố vắng bóng cây xanh ……………………………….117

Chương 9: Chuyển hóa tâm thức cộng đồng ……………………………..127

Chương 10: Đôi mắt của voi chúa ……………………………………………139

 

Phần III: Sống chánh niệm

Thi kệ: Thiền tập trong đời sống hằng ngày ………………………………149

Mua sách Hướng Đi Của Đạo Bụt Cho Hòa Bình Và Sinh Môi ở đâu

Bạn có thể mua sách Hướng Đi Của Đạo Bụt Cho Hòa Bình Và Sinh Môi tại đây với giá

68.000 đ
(Cập nhật ngày [dt]/[mm]/[year] )

Tìm kiếm liên quan

Hướng Đi Của Đạo Bụt Cho Hòa Bình Và Sinh Môi PDF

Hướng Đi Của Đạo Bụt Cho Hòa Bình Và Sinh Môi MOBI

Hướng Đi Của Đạo Bụt Cho Hòa Bình Và Sinh Môi Thích Nhất Hạnh ebook

Hướng Đi Của Đạo Bụt Cho Hòa Bình Và Sinh Môi EPUB

Hướng Đi Của Đạo Bụt Cho Hòa Bình Và Sinh Môi full

[su_spoiler title=”Tìm hiểu thêm” open=”no” style=”default” icon=”plus” anchor=”” anchor_in_url=”no” class=””]Lịch sử – Địa lý – Tôn giáo …
Thích Nhất Hạnh
nhà xuất bản lao động

Năm 2020

181

bìa cứng

281

“Mỗi chúng ta hãy góp phần vào việc bảo vệ và chăm sóc hành tinh tươi đẹp của mình, sống thế nào để con cháu chúng ta có tương lai tốt đẹp mới là di sản thực sự mà chúng ta để lại cho con cháu, đó là lời dạy của thầy Thích Nhất Hạnh.

Khi ta trồng một cây ngô trên đất ẩm ướt, khoảng một tuần sau, hạt ngô nảy mầm và dần dần thành tai non. Ta có thể hỏi bắp non: “Bắp ơi, mày có nhớ khi còn là hạt bắp không?” Có thể bắp non không nhớ, nhưng qua quan sát ta biết bắp non ra khỏi nhân. Khi nhìn vào cây ngô, không còn thấy hạt ngô, chúng ta nghĩ rằng hạt ngô đã chết, nhưng thực tế hạt ngô không chết mà hạt ngô trở thành cây ngô. Khi chúng ta nhìn thấy những hạt ngô trên cây ngô, chúng ta có cái mà Đức Phật gọi là sự bừa bãi.

Vô cảm trí tuệ có nghĩa là không có sự khác biệt giữa hạt ngô và cây ngô, bởi vì hạt ngô và cây ngô giống nhau, chúng chỉ là một thứ giống nhau. Chúng ta không thể tách hạt ngô ra khỏi cây ngô và ngược lại. Nhìn sâu hơn vào cây ngô non, chúng ta có thể thấy những hạt ngô vừa thay đổi hình dạng. Cây ngô là sự tiếp nối của hạt ngô.

Thông qua thiền định, chúng ta thấy những gì người khác không thể. Qua việc quan sát, chúng ta thấy được sự thân thiết giữa cha mẹ và con cái, cây ngô và hạt ngô. Vì vậy, chúng ta cần thực hành để giúp chúng ta thấy rằng chúng ta tương thích với nhau. Nỗi đau của một người là nỗi đau của tất cả mọi người. Nếu người Hồi giáo và Cơ đốc giáo, hoặc người theo đạo Hindu và đạo Hồi, người Do Thái và người Palestine, nhận ra rằng họ là anh em và rằng đau khổ của một bên cũng là đau khổ của bên kia, thì chiến tranh sẽ sớm kết thúc.

Nếu chúng ta có thể thấy rằng chúng ta có sự tồn tại giống như các sinh vật khác, thì không có sự ngăn cách hay phân biệt, và chúng ta sẽ sống hòa bình với muôn loài, với thiên nhiên. Khi chúng ta hiểu được sự phụ thuộc lẫn nhau, chúng ta sẽ ngừng phàn nàn, đổ lỗi cho nhau, bóc lột và giết hại lẫn nhau. Chỉ với nhận thức rõ ràng này, chúng ta mới có thể hy vọng cứu được hành tinh xinh đẹp của chúng ta. Là con người, chúng ta vẫn nghĩ rằng chúng ta khác với thế giới động thực vật và không liên quan gì đến nhau.

Vì vậy, đôi khi chúng ta không biết phải làm gì với thiên nhiên. Nếu chúng ta hiểu rằng con người và thiên nhiên là không thể tách rời, thì chúng ta sẽ biết cách đối xử với thiên nhiên như chính mình, bằng sự quan tâm dịu dàng, bằng tất cả tình yêu thương và không có bạo lực.

Vì vậy, nếu chúng ta không muốn bị tổn thương, chúng ta không nên làm tổn thương thiên nhiên, bởi vì làm tổn thương thiên nhiên là làm tổn thương chính mình và ngược lại. Chúng ta không biết rằng khi chúng ta làm tổn thương người khác, chúng ta cũng đang làm tổn thương chính mình. Để tích lũy của cải, chúng ta không ngần ngại khai thác quá mức các nguồn tài nguyên thiên nhiên và tước đi quyền sống của nhiều người.

Những áp bức, bất công xã hội đã tạo nên khoảng cách giàu nghèo, chúng ta tiếp tục dung túng cho cái xấu trong xã hội và để chiến tranh leo thang một cách hòa bình mà không biết rằng nỗi khổ của con người là nỗi khổ chung của cả nhân loại. Trong khi nhiều người đau khổ vì chiến tranh, vì đói khát, chúng ta vẫn bị cuốn vào ảo tưởng về tiền bạc để có thể tìm được cho mình một nơi an toàn.

Chúng ta phải tỉnh táo nhận thức rằng số phận của mỗi cá nhân đều liên quan đến số phận chung của cả nhân loại. Nếu chúng ta muốn sống trong hòa bình và hạnh phúc, chúng ta cũng phải giúp đỡ các loài khác được sống trong hòa bình và hạnh phúc. Một nền văn minh mà chúng ta phải giết và bóc lột lẫn nhau để tồn tại là một nền văn minh không lành mạnh. Để có một nền văn minh lành mạnh, tất cả mọi người phải có quyền bình đẳng về giáo dục, làm việc, đủ ăn, ở, không khí sạch và nước. Họ có quyền tự do đi lại và có thể ở bất cứ đâu.

Con người là một phần của tự nhiên và chúng ta cần nhận ra điều này trước khi biết cách tạo ra một cuộc sống hài hòa giữa con người với nhau. Nếu chúng ta vẫn còn ác tâm và muốn chia lìa, thì chúng ta sẽ phá hủy sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên. Chúng ta cần những luật từ bi giúp chúng ta hòa nhã với bản thân và với thiên nhiên, để chúng ta có thể chữa lành những tổn thương và chấm dứt sự tàn nhẫn đối với người khác, con người và thiên nhiên.

Chúng ta cần học cách sống hòa hợp với thiên nhiên vì chúng ta là một phần của nó. Thiên nhiên có thể tàn nhẫn và có thể gây ra nhiều thiệt hại. Nhưng chúng ta cần đối xử với thiên nhiên như đối xử với chính mình. Nếu chúng ta cố gắng kiểm soát thiên nhiên, thiên nhiên sẽ nổi loạn.

Chúng ta phải chân thành làm bạn với thiên nhiên trước khi biết sử dụng những điều kiện thuận lợi của thiên nhiên để tạo nên một môi trường sống hài hòa. Điều này đòi hỏi một sự hiểu biết đúng đắn về tự nhiên. Bão, cuồng phong, hạn hán, lũ lụt, núi lửa, sự phá hoại của côn trùng độc, tất cả những hiện tượng này đều nguy hiểm đến tính mạng.

Nếu chúng ta biết địa chất của vùng đất mà chúng ta đang sống ngay từ đầu, chúng ta có thể dễ dàng ngăn chặn những thảm họa này. Bằng cách hiểu địa chất, chúng ta có thể có các phương án xây dựng để ngăn chặn, thay vì cố gắng lấn át thiên nhiên bằng các con đập, phá rừng và các chính sách thiết bị khác mà cuối cùng chỉ gây ra thiệt hại cho môi trường.

Bởi vì chúng ta đang đàn áp thiên nhiên, chúng ta đang sử dụng quá nhiều thuốc trừ sâu, giết chết vô số côn trùng và chim chóc, và phá vỡ cuộc sống tự nhiên của muôn loài. Nền kinh tế phát triển làm ô nhiễm môi trường, tiêu tốn nhiều tài nguyên thiên nhiên, phá hủy môi trường sống của nhiều loài động vật. Sự phát triển kinh tế như vậy chỉ mang lại lợi ích cho một số ít và dần dần phá hủy hầu như toàn bộ cuộc sống tự nhiên.

Đó là lý do tại sao con người bị bệnh, xã hội bị bệnh, và thiên nhiên bị bệnh. Chúng ta phải làm gì để khôi phục lại sự cân bằng? Bắt đầu tìm cách chữa trị từ đâu? Bắt đầu với cá nhân, hay với xã hội? Hay từ thiên nhiên? Tôi phải điều trị cả ba cùng một lúc. Các ngành công nghiệp khác thường tập trung vào thị trường ngách của riêng họ. Các chính trị gia tin rằng một xã hội có trật tự là cần thiết để bảo vệ con người và thiên nhiên, vì vậy họ khuyến khích mọi người tham gia đấu tranh để thay đổi hệ thống chính trị.

Các nhà sư Phật giáo giống như những nhà trị liệu tâm lý, nhìn vấn đề từ góc độ tâm lý. Mục đích của thiền là giúp chúng ta tìm thấy sự cân bằng trong cuộc sống. Phương pháp thiền trong Phật giáo là để hòa hợp tâm trí và cơ thể, và tập thở giúp thân tâm an lạc.

Cũng như các phương pháp điều trị khác, bệnh nhân được đặt trong môi trường có điều kiện thuận lợi để phục hồi sức khỏe. Thông thường, các nhà trị liệu tâm lý dành nhiều thời gian quan sát bệnh nhân và sau đó điều chỉnh các khuyến nghị cho từng bệnh nhân.

Cũng có một số thầy lang tu hành như thầy tu, trước hết phải biết quan sát bản thân, biết phân biệt thì mới thoát khỏi nỗi sợ hãi, tức giận, tuyệt vọng trong lòng. Hầu hết các bác sĩ khác không nghĩ rằng họ có vấn đề gì về tâm thần. Mặt khác, những người theo đạo giáo luôn ý thức rằng, là con người, họ dễ bị bao trùm bởi sợ hãi và lo lắng, và đặc biệt dễ mắc phải những căn bệnh hiểm nghèo của thời đại mới.

Người Phật tử tin vào mối quan hệ mật thiết của mọi cá nhân trong xã hội với môi trường sống của mình, nên khi họ chữa bệnh thì xã hội và môi trường sống cũng lành lại, nên họ chấm dứt những lo lắng, sợ hãi. Nỗi sợ hãi đang ở trong trái tim bạn. Người Phật tử biết rằng họ phải bắt đầu một sự chuyển đổi bên trong chính họ, và khi đó xã hội và tự nhiên sẽ tự động thay đổi. Vì vậy, muốn phục hồi sức khoẻ cho xã hội và môi trường sống, mỗi chúng ta phải biết cách phục hồi sức khoẻ tinh thần cho mình. Phục hồi sức khỏe tinh thần không có nghĩa là phải thích nghi với những điều kiện mới của cuộc sống hiện đại.

Vì cuộc sống hiện đại không lành mạnh chút nào, và việc thích nghi với cuộc sống đó sẽ chỉ khiến chúng ta bệnh nặng thêm. Những người tìm đến nhà trị liệu tâm lý là nạn nhân của lối sống hiện đại. Lối sống này vừa chia cắt con người với con người, gia đình nhân loại bị phân tán.

Cách tốt nhất là quay trở lại cuộc sống nông thôn, nơi chúng ta có thể cuốc đất, trồng rau, trồng hoa màu, giặt quần áo bên sông, và sống một cuộc sống bình dị như hàng triệu nông dân trên khắp thế giới. Để liệu pháp có hiệu quả, chúng ta cần thay đổi môi trường sống. Thay đổi hệ thống chính trị không phải là lựa chọn duy nhất.

Cố gắng xoa dịu nỗi thất vọng của bản thân bằng cách tiêu thụ bừa bãi cũng không giải quyết được vấn đề. Bởi căn nguyên của mọi căn bệnh tâm thần hiện nay đều xuất phát từ sự phát triển quá mức của nền kinh tế kéo theo nhiều vấn đề xã hội như ô nhiễm môi trường, quá nhiều tiếng ồn, bạo lực tràn lan và hầu như ai cũng phải chịu áp lực về thời gian. Muốn chấm dứt điều này thì phải biết cách phòng bệnh. Khi hiểu được trách nhiệm của mình đối với nhân loại, chúng ta biết cách duy trì sức khỏe tinh thần của mình.

Làm điều này cho chúng ta cũng giúp những người khác không bị ốm. Bất kể chúng ta là ai, mục sư hay giáo viên, nhà trị liệu, nghệ sĩ, thợ mộc hay chính trị gia, tất cả chúng ta đều là con người. Nếu bản thân chúng ta không áp dụng những gì chúng ta dạy vào cuộc sống hàng ngày của mình, chúng ta có thể mắc các chứng bệnh tâm thần tương tự như họ. Nếu chúng ta tiếp tục sống như hiện tại, một ngày nào đó chúng ta cũng sẽ trở thành nạn nhân của lối sống ích kỷ, đầy sợ hãi và lo lắng.

Mục lục:

Giới thiệu ………………………………………………………………………… ..7

Phần 1: Nhận thức cộng đồng

Chương 1: Chuông của Chánh niệm ……………………………………. …………………. 23

CHƯƠNG 2: ĐẠO ĐỨC TOÀN CẦU ……………………………………… ………………. 31

Chương 3: Sống có chừng mực là bảo vệ Tổ quốc… 45

Chương 4: Tình yêu tự nhiên và bất bạo động ……………………………………. ………………… 63

Chương 5: Vượt qua nỗi sợ hãi ……………………………………… …………………………………………… ..77

Phần II: Tình yêu trong hành động

Chương 6: Tiếp tục cái đẹp ……………………………………………… ..97

Chương 7: Tự chăm sóc bản thân, người muốn bảo vệ môi trường 105

Chương 8: Thành phố không có cây cối ……………… .117

Chương 9: Chuyển đổi ý thức cộng đồng ……………… ..127

Chương 10 Đôi mắt của Vương Tương …………………………………………………………………… 139

Phần 3: Sống bằng trái tim

Thơ: Thực hành thiền trong cuộc sống hàng ngày …………………… .149

Con đường hòa bình và sinh thái của Phật giáo
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh

đề nghị đặc biệt
68,000 vnđ

281

[/su_spoiler]

Leave a Comment